"Được." Tần Sở gật đầu, đi thẳng tới điện xin xăm cùng Hoắc Miên.
Có người nói ở đây có một bà lão đã lớn tuổi đoán xăm rất linh...
Nhưng lúc đến thì chỉ nhìn thấy một tiểu hòa thượng đang quét sân.
"Tiểu sư phụ, tôi có thể xin xăm được không?"
"Được... Nhưng hôm nay sư phụ tôi không ở đây, không thể giải thích xăm tỉ mỉ được."
"Ồ... Ra vậy."
"Thí chú có muốn xin xăm hay không?" Tiểu hòa thượng cầm chổi quét sân hỏi.
"Xin một quẻ đi, bao nhiêu tiền vậy?"
"Xin xăm không cần tiền, nếu như sư phụ tôi giải thích xăm thì sẽ lấy một đồng, nhưng hôm nay sư phụ không ở đây nên thí chủ chỉ cần xin một thẻ xăm miễn phí là được rồi." Tiểu hòa thượng rất nhiệt tình chạy tới lấy ống xăm ra.
Quả nhiên là những vị sư trên chùa Minh Giác đều là những người rất chất phác, không hề bị thương nghiệp hóa. Đây không phải là nơi quá đắt đỏ, xin xăm không mất tiền, giải xăm chỉ tốn một tệ.
Có lẽ khắp cả nước cũng chẳng có mấy nơi thế này…
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者