Lam Thiên Vũ bị ném lên chiếc giường ngủ lớn trong phòng, cô vừa định ngồi dậy thì Tiêu Kỳ đã đè lên người cô, điên cuồng cởi bỏ quần áo trên người cô, miệng không ngừng hét lên: "Chỉ cần em thực sự thuộc về tôi, sau này, em sẽ không chống cự nữa…"
"Đừng, đừng, thả tôi ra, thả ra…" Lam Thiên Vũ hoảng loạn gào hét, ra sức giãy dụa.
Ánh mắt Tiêu Kỳ đã bị ngọn lửa dục vọng và giận dữ chiếm lấy toàn bộ, không thể dùng lý lẽ để hắn bỏ qua cho cô nữa.
"Xoạch—" Một âm thanh vang lên, Tiêu Kỳ xé rách vạt áo trước ngực Lam Thiên Vũ, chiếc áo ngực màu trắng viền ren lộ ra ngoài, bộ ngực đầy đặn của cô ẩn hiện bên trong, Tiêu Kỳ khẽ run người, dục vọng trong mắt càng hiện rõ, Lam Thiên Vũ kinh hoàng gào khóc, bàn tay Tiêu Kỳ dần dần trượt xuống tuyến phòng thủ cuối cùng của cô…
"Tiêu Kỳ, đừng khiến tôi coi thường anh—" Lam Thiên Vũ gào khóc, dùng chút lý trí cuối cùng còn lại, run rẩy nức nở.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者