"Được rồi, không sao cả, cô đi đi."
…
Cửa thang máy từ từ khép lại, Lam Thiên Vũ nhìn Tư Tuệ đứng nghiêm trang ở đó, trong lòng không khỏi áy náy, cô bảo Tư Tuệ đi theo cô, kết quả giờ lại để người ta ở dưới sảnh đợi đến cả thang máy cũng không được vào.
Tư Tuệ vốn cũng không phải là một vệ sĩ bình thường, khi nhà họ Dạ rơi vào hoàn cảnh bất lợi cô ấy đã giúp đỡ họ, đã là cho họ rất nhiều chuyện, Lam Thiên Vũ coi cô ta như một người bạn, đối xử với cô ta như một người bạn, như thế này thực sự vô cùng khó xử.
Dannia nhận ra sự lo lắng của Lam Thiên Vũ, khẽ nói: "Bà Dạ, không phải tôi muốn làm khó Tư Tuệ, nhưng đêm nay tổng giám đốc Tần, tổng giám đốc Dạ với chồng tôi và bá tước Louis đang bàn chuyện quan trọng, phòng của chúng ta lại ở ngay bên cạnh, Tư Tuệ lại là người của Tiêu Hàn, chúng ta nên đề phòng vẫn hơn."
"Tôi hiểu rồi." Lam Thiên Vũ thở dài bất đắc dĩ: "Đến cả Tiêu Hàn giờ tôi cũng không dám liên lạc nhiều nữa, đề phòng vẫn hơn."
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者