Vương Bảo Nhạc nhíu mày, lạnh lùng quay lại nhìn Thái thượng Trưởng lão phân thân một cái. Hắn không ngờ ông ta chẳng những có thể nhanh chóng tiếp nhận sự thật này mà còn sẵn tiện nịnh nọt luôn cả mình.
"Người ngoài hành tinh cũng biết nịnh hót à?"
Vương Bảo Nhạc thầm hừ một tiếng, nghĩ ông đây là Tổng thống Liên bang, cả đời đã gặp biết bao nhiêu kẻ a dua nịnh nọt, há lại là loại thích nghe người ta nịnh hót như thế, nên mới lạnh lùng mở miệng.
"Ngươi suýt chút nữa đã bị ta chém chết rồi đấy!"
Trong lời nói còn vương chút sát khí, Thái thượng Trưởng lão phân thân nghe xong thì run lên một cái. Ánh mắt ông ta nhìn về phía Vương Bảo Nhạc lại đầy vẻ kích động và mang ơn khó lòng dằn nổi, thậm chí nếu nhìn kĩ thì hình như còn thấy khóe mắt của ông ta đã ướt nước.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者