Sau khi theo Vương Bảo Nhạc rời đi, suốt đoạn đường, Lâm Thiên Hạo cứ muốn nói lại thôi. Khi hai người đi tới văn phòng tạm của Khu trưởng thì Lâm Thiên Hạo rốt cuộc không nhịn được nữa, ôm quyền hỏi Vương Bảo Nhạc.
"Khu trưởng, Lý Di này có mưu đồ bất chính, sau khi tới đây còn dẫn theo cả vạn người hầu, ỷ vào thế lực của mình lớn nên cứ huênh hoang, hống hách, trực tiếp nhúng tay vào toàn bộ công việc..."
"Nay Khu trưởng lại cho cô ta nắm giữ việc xây dựng tân khu, thuộc hạ sợ... sẽ có vấn đề."
Tuy Lâm Thiên Hạo không biết Vương Bảo Nhạc nghĩ gì nhưng hắn cảm thấy Vương Bảo Nhạc không phải kẻ sẽ chịu thiệt thòi. Những kẻ dám đối nghịch với Vương Bảo Nhạc trước giờ đều không có kết quả tốt, nhưng hắn vẫn không yên tâm về Lý Di nên mới mở miệng nhắc nhở.
Thấy Lâm Thiên Hạo tận sức như thế, Vương Bảo Nhạc vui mừng vỗ vai hắn một cái, sau khi ngồi xuống thì lấy một túi đồ ăn vặt ra, vừa ăn vừa cười nói.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者