Vương Bảo Nhạc lắc đầu đặt hồ sơ xuống, sau khi đến nơi mà h
ọc viện sắp xếp xong, nhìn tòa tiểu lâu ba tầng được xây bên cạnh hồ nước nhân tạo kia, cảm nhận linh khí nồng đậm ở nơi này. Nhìn phong cảnh u tĩnh và trang nhã xung quanh, Vương Bảo Nhạc ngồi bên bờ hồ, nhớ lại những gì xảy ra vào hôm nay, hắn không khỏi cảm khái.
"Đầu tiên là gặp đại thụ, rồi đến học viện báo danh... Nhưng mình là bách tử Liên bang, thân là người đẹp trai nhất Liên bang, mục tiêu của mình là trời sao và biển rộng, không ngờ lại phải tới đây làm vú em!"
Vương Bảo Nhạc thở dài buồn bực, trong lòng lại nhớ đến chuyện của đại thụ.
Dù hoàn cảnh ở học viện này không tệ nhưng hắn cảm thấy vẫn không bằng làm Các chủ ở Đạo viện Phiêu Miễu.
"Thôi vậy, nếu đã vậy thì cứ cố chịu chờ hết một năm thì lại nhờ Tông chủ đưa mình về..."
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者