Do dự một lúc, Peskin thấy thà rằng tin còn hơn không nên bắt đầu nói đúng sự thật: "Có một người Ngân Linh tự xưng là sứ giả Ám Tinh, tôi tìm được một hạt châu màu đen trên người tên đó nhưng không biết rốt cuộc đấy là thứ gì. Cứ tưởng đó là báu vật nên tôi luôn mang theo bên người, nhưng trong cuộc hỗn chiến mấy ngày trước ở bến tàu thì hạt châu bị rơi mất, có lẽ đã bị người khác nhặt rồi."
Vì hạt châu đã không ở trên người mình nên có nói thật cũng không tổn thất gì, đối phương rất có khả năng là người của Ám Tinh, không nói đến chuyện Ám Tinh là thần tượng của hắn mà chỉ đơn giản dựa trên tác phong làm việc của chúng thôi cũng đủ biết được kết quả nếu như từ chối cung cấp tin tức là gì rồi. Vậy nên tính toán độ mạo hiểm thì thỏa hiệp là cách an toàn nhất.
Hàn Tiêu nheo mắt.
Hạt châu à? Đó là thứ gì, tại sao kiếp trước lại không hề nghe thấy sự kiện này?
Chẳng lẽ là nội dung cốt truyện ẩn?
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者