Khóe miệng của Lạc Thần Hi cong lên.
Ngô Linh San dĩ nhiên không biết, xúc xắc trong các quán bar này không giống như bình thường, bên trong có thủy ngân.
Cái này để cho tiện cho các cô gái kia dối trá, khiến cho khách hàng uống nhiều rượu một chút, uống càng lúc càng nhiều.
Sử dụng loại xúc xắc đặc chế này mà đổ, thì phải trải qua huấn luyện nhất định, sau khi thông qua âm thanh, thì có thể phán đoán được to hay nhỏ rồi.
Thính lực Lạc Thần Hi rất nhạy bén, vì thế, chơi đùa mấy lần đã có thể nắm bắt được.
Ngô Linh San còn tưởng hoàn toàn do vận may của bản thân mình không tốt.
Cứ liên tục đặt ly rượu xuống, "Chúng ta tiếp tục!"
Lạc Thần Hi hiện ra vẻ khẩn trương, "Chuyện này… như thế này không được tốt lắm đâu? Muo5n như thế này rồi…"
"Nếu đã đi ra ngoài chơi, thì vội trở về làm cái gì hả? Đến đây, tiếp tục chơi, tiếp tục chơi thôi!"
Hai người tiếp tục chơi mười mấy lần nữa.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者