Bất thình lình nhìn thấy thư ký của chính mình từ sau sô pha hiện ra, Bạch Thế Huân kinh hãi.
Phương Tử Thiến cũng ý thức được chuyện bản thân nhất thời kích động, bại lộ chính mình.
Tình cảnh ngay lập tức có chút lúng túng.
Bạch Thế Huân hoàn hồn, sắc mặt đen như đáy nồi.
"Phương Tử Thiến! Sao cô lại ở chỗ này? Không phải cô nên đến công ty đi làm hay sao hả?"
Phương Tử Thiến nghẹn một cái, "Tôi... Tôi xin nghỉ! Ngược lại chính anh cũng không ở công ty, tôi tất nhiên được tự do rồi!"
Cô ấy quyết đoán đi đến bên cạnh Lạc Thần Hi, không chút khách khí trừng mắt nhìn Bạch Thế Huân.
"Ngược lại là anh, thừa dịp Mục đại thiếu không ở nhà, chạy đến uy hiếp phu nhân của anh ta, chuyện này có ý gì hả? Người ta suýt chút nữa ngay cả mạng cũng không còn, anh nói hai ba câu hay ho, đưa chút quà tặng, đã nghĩ xí xóa hết mọi chuyện hay sao? Có phải tưởng Thần…Tâm nhà chúng tôi dễ ức hiếp hay không hả!"
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者