Tôi nghe chị hộ lý nói, thấy ấm áp trong lòng. Không ngờ chị ấy lại là người cẩn thận như vậy, xem ra chị Bạch không giới thiệu nhầm người rồi!
Đêm hôm đó tôi nằm mơ, bố mẹ mình đang trồng hoa cỏ trong căn nhà nhỏ. Họ nói rằng bây giờ họ rất tốt, muốn tôi đừng lo lắng, đừng suy nghĩ đau lòng nữa, có như vậy họ mới yên tâm được…
Sáng hôm sau, áo gối đã ướt đẫm nước mắt.
Từ lúc nhận tro cốt của bố mẹ về, tôi chưa từng khóc, hôm qua là lần đầu tiên. Không ngờ sau khi khóc xong, lòng tôi cũng thấy thoải mái hơn nhiều…
Buổi sáng, chú Lê gọi điện, nói mình đang có một vụ, hỏi tôi có muốn tham gia không. Thấy tôi có vẻ do dự, chú ấy nói: "Đồ ngốc, muốn chăm sóc chị cả đời, thì cháu phải kiếm thật nhiều tiền! Nhớ kĩ, phải kiếm thật nhiều đến mức không cần nghĩ về nó nữa, hiểu không?"
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者