"Tôi biết rồi." Hoắc Vi Vũ cúp máy.
Thẩm Mặc Thần nhìn về phía cô bằng ánh mắt lo âu.
"Anh Hai, thực ra em đang muốn tự mở công ty nên mới đi hội nghị thương mại để tìm hiểu một vài tin tức, nhưng bây giờ em chưa có phương hướng cụ thể nên vẫn chưa biết làm thế nào." Hoắc Vi Vũ lảng sang chủ đề khác.
"Có muốn đến công ty của anh không?" Thẩm Mặc Thần mời cô: "Nhất định anh sẽ dành tài nguyên tốt nhất cho em."
"Không cần đâu ạ." Hoắc Vi Vũ từ chối mà không cần suy nghĩ.
Cô có lý do của riêng mình.
"Em đến công ty của anh Hai thì có chuyện gì cũng được anh che chở, làm sao mà trưởng thành được. Trong tay anh có không ít nhân tài, em đến thì khác nào mọt gạo? Em không muốn trưởng thành như vậy. Anh cứ để em tự bơi một mình, có thể sẽ va vấp, nhưng ít nhất em sẽ học hỏi được thêm nhiều điều, em không vội mà anh." Hoắc Vi Vũ ung dung nói.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者