Suốt cả ngày, đừng bàn tới chuyện Khai Tâm khó chịu và mất tự nhiên thế nào.
Trên bàn, Hứa Hinh và Hứa Dao thảo luận xem đồ ở nơi nào khuyến mại, quần áo và đồ trang điểm ở đâu tốt, vứt chủ nhân ở một bên gảy cơm.
Khai Tâm vừa lẳng lặng nhận lấy nỗi đau khi bị phớt lờ, vừa suy nghĩ xem thế nào mới có cơ hội để làm thịt Hứa Hinh, nhưng hai cô gái này cứ dính lấy nhau, quả thực là khó giải quyết.
"Hinh."
"Sao?"
Hứa Hinh ngẩng đầu nhìn sang, trong mắt còn mang theo sự ngượng ngùng và cảnh giác vì vụ đánh lén lúc trước.
"Hứa Dao chơi game thì phải làm sao?"
Tuy rằng có phòng khách, nhưng giường không lớn, hai người nằm trên đó sẽ rất chật, Khai Tâm thì ngược lại, hắn rất muốn đề cử chiếc giường lớn của mình ra.
"Làm sao cái gì?" Hứa Hinh sửng sốt, hoàn toàn không mắc mưu, cô ấy trả lời: "Trước buổi chiều, Tiểu Bạch và Tiểu Hắc sẽ mang giường mới đặt tới, tớ đã nói với anh Ngân Hồ rồi, đến lúc đó anh ấy sẽ xuống dưới giúp chúng ta."
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者