Mạc Thanh Yên chu môi, nếu vậy thì không phải sau này cô làm gì cũng bị anh nhìn thấy sao, nhớ đến tối ngày hôm qua, hai mắt lại trừng lớn.
"Này, trong phòng chúng ta không phải cũng có đấy chứ?"
Nếu như vậy, thì không phải mấy chuyện tối hôm qua đều bị lưu lại rồi chứ.
Ách, cô vẫn chưa tiếp nhận được việc như vậy đâu.
Lệ Đình Tuyệt vốn còn muốn trêu chọc cô thêm lúc nữa, nhưng nhìn dáng vẻ cuống quít này của cô, anh lại thôi.
"Đồ ngốc, ai lại đi lắp mấy đồ vật này trong phòng chứ."
Lúc này Mạc Thanh Yên mới nở nụ cười hài lòng, còn người đàn ông nào đó nhìn thấy nụ cười tươi rói của cô trên màn hình, liền có chút thất thần.
Nam Cung Ngạo ngồi đối diện anh lạnh mặt, "Tuyệt, cậu có thể đặc biệt đừng biểu diễn ân ái trước mặt tôi được không?"
Nhớ đến lần cầu hôn thất bại của mình hôm trước, tâm trạng nháy mắt đã kém đến cực điểm, mà nhìn dáng vẻ thỏa mãn kia của Lệ Đình Tuyệt, anh có tâm tình tốt được mới lạ.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者