Mạc Thanh Yên mở to mắt nhìn anh, cắn chặt môi, vẻ mặt đau đớn khó chịu, cuối cùng không nhịn được phải bám chặt lấy Lệ Đình Tuyệt.
"Lệ Đình Tuyêt, không phải anh là một người lão luyện sao? Vậy mà em như thế nào vẫn thấy đau vậy chứ?"
Người nào đó nhỏ giọng kêu than, đây là đang nghi ngờ năng lực của anh sao, đã vậy thì sao anh có thể để cô giữ mãi suy nghĩ đó được, để chứng minh khả năng của bản thân, anh chỉ còn cách tiếp tục thôi.
Đúng lúc này lại có tiếng điện thoại chết tiệt vang lên, là của anh.
Hai mắt Mạc Thanh Yên mịt mờ hơi nước mông lung, "Của anh. . . . . . Ưm. . . . . . Điện thoại của anh kìa."
Cô cố hết sựsc mới nói hết được một câu, Lệ Đình Tuyệt cắn nhẹ lên vành tai cô.
"Để sau đi, em còn có tâm tư để ý việc này sao?"
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者