"Có thể chứ, An An muốn ai đến cũng được."
Lệ lão thái thái xoa khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt của con bé, thích vô cùng.
Hai đứa ngồi ở sô pha, vẻ mặt lạnh băng. Người nhà họ không phải ghét bỏ mami sao? Lại còn muốn gặp mặt, bọn họ sẽ không dễ dàng cho qua. Thậm chí làm trò đùa dai khinh bỉ họ, để bọn họ biết Mạc Thanh Yên không phải là người dễ bắt nạt.
Chính là lúc này, Mạc lão gia tử cũng đi vào, ông rưng rưng nước mắt khi nhìn thấy ba đứa, sau đó nhắm mắt. Dường như đau lòng, lại vui vẻ, có điều biểu cảm trên khuôn mặt ông rất phức tạp.
Mạc Thanh Yên không ngờ ông cũng đến, nhanh chóng qua, ngồi xổm xuống, nắm lấy tay ông.
"Ông, sao ông lại đến?"
Mạc lão gia tử mở mắt, ánh mắt thâm trường nhìn cô.
"Tiểu Yên, ba đứa trẻ này là ai?"
Năm đó cô không phải bị hãm hại sao? Sao lại vẫn có 3 đứa này? Lẽ nào cô đã kết hôn?
Mạc Thanh Yên nhìn bọn trẻ, không muốn nhắc chuyện này trước mặt chúng, vì thế khẽ nói.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者