Bác sĩ không nói rõ khi nào cô tỉnh. Bác sĩ đã kiểm tra qua, thật sự không có vết thương, càng không bị tổn thương đến não, như vậy việc cô hôn mê có thể là tiềm thức.
Cậu nhìn cô hôn mê sâu, ngồi xuống cạnh mép giường, cầm tay cô.
"Đường Đường, em đừng ngủ mãi, đừng quên đêm nay em còn phải đi thử vai nữa, nếu em không tỉnh lại sẽ không còn cơ hội đâu."
Lệ Nhất Phàm nghe cậu nói như vậy, cười nhẹ.
"Dục, cậu có từng hối hận khi kết hôn với con bé không?"
Dù sao thì người trong lòng con bé không phải cậu, tuy đã lĩnh chứng nhưng cậu chưa từng được hưởng thụ quyền lợi của người chồng, hơn nữa giờ con bé còn bị như vậy, còn xảy ra chuyện cùng lúc với Hàn.
Là ai cũng sẽ nghĩ nhiều, anh cảm thấy việc này không công bằng với Dục.
Giọng nói ôn hòa từ phía sau cất lên, Lệ Nhất Phàm vẫn luôn là bộ dáng quý công tử tính cách ôn hòa đó.
"Em thích cô ấy, chỉ cần cô ấy nguyện ý, em thế nào cũng được."
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者