Lâm Sơ Tâm thấy cô ấy ôm cầu thang sống chết không đi, cô cũng thể mặc kệ cô ấy được.
Vì thế cô cũng dừng bước, sau đó lấy điện thoại ra, mở bức ảnh chụp trộm tối qua ra.
"Thải Thải, chúng ta đi thang máy."
Sau đó cô đi về hướng cửa thoát hiểm, chỗ này đi vào thang máy cần có thẻ nhân viên, cho nên các cô mới không có biện pháp. Trương Thải Thải đứng trước cửa thang máy, than một tiếng.
"Sơ Tâm, khoảng cách giữa chúng ta với Lệ đại thiếu quá xa, muốn đi bên cạnh cậu ấy so với lên trời còn khó hơn."
Điều này Sơ Tâm tự nhiên cũng hiểu, chỉ là cô không muốn kiện tụng, cũng không có tiền thuê luật sư, cũng không có tiền bồi thường cho cậu ta. Cho nên chỉ có thể tìm cậu ta nói chuyện riêng, cô xóa bỏ bức ảnh trên Weibo là được rồi.
Lâm Sơ Tâm nhìn bảo vệ đang đi tuần tra vì thế đi qua.
"Tôi là bạn gái của Lệ tổng, nhờ các anh dẫn tôi đến chỗ anh ấy."
Bảo vệ nhìn bức ảnh hai người dựa vào nhau liền tin.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者