Lệ Đình Tuyệt nhìn theo ánh mắt của cô, anh liếc mắt một cái đã nhận ra, đúng là Nam Cung. Hôm nay anh không giống như bình thường, hình như rất lâu rồi không cạo râu.
"Là cậu ấy, chúng ta qua đó chào hỏi một chút."
Nam Cung Ngạo đứng trước một bức tranh, nhìn có chút say mê.
Lệ Đình Tuyệt gọi hắn một tiếng:
"Nam Cung."
Nam Cung Ngạo quay đầu, nhìn thấy hai tay nắm chặt lấy nhau của hai người, hơn nữa bụng Mạc Thanh Yên đã hơi nhô ra, ánh mắt anh tối sầm lại. Không biết Tiểu Phó đang ở đâu? Em ấy còn sống hay không?
Nghĩ đến việc cô có thể đã chết, lòng anh vô cùng đau đớn, đau đến nỗi dường như đã không còn cảm giác.
Mạc Thanh Yên cảm giác được ánh mắt anh lướt qua bụng cô, đáy lòng dâng lên cảm giác chua xót. Nếu Tình Tình còn sống, bụng cô ấy cũng rất lớn rồi.
Ánh mắt Nam Cung Ngạo và Lệ Đình Tuyệt nhìn nhau:
"Hai người đến xem triển lãm tranh à?"
Lệ Đình Tuyệt chỉ chỉ một bức tranh cách không xa:
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者