Mạc Thanh Yên cười ngọt ngào, "Cám ơn!"
Bọn nhỏ cùng nhau chơi đùa vui vẻ còn hai người ngồi bên cạnh cửa sổ ngắm nhìn Lâm thành bên dưới, uống một ít rượu vang và ăn bánh ngọt. Đây là lần đầu tiên Mạc Thanh Yên bỏ xuống tất cả khúc mắc nói chuyện cùng anh như nhưng bạn bè bình thường.
Hai người vừa nói vừa cười, sinh nhật Mạc Thanh Yên cứ thoải mái vui vẻ trôi qua.
Khi đã bắt đầu cảm thấy chếnh choáng, cô đang muốn rót rượu thì lại bị Lệ Đình Tuyệt giữ chặt tay.
Ánh mắt đen láy nhìn cô, "Không được uống nữa."
Mạc Thanh Yên cười nhàn nhạt, " ưm, không uống nữa , ngày mai còn phải ra trận nữa mà?"
Nghĩ đến ngày mai không biết bọn họ sẽ dùng phương pháp gì đối phó cô mà cô lại hoàn toàn không rõ. Nhưng may thay cô đã phấn chấn mười phần rồi sẵn sàng đối phó mọi việc.
Lệ Đình Tuyệt nghe thấy ra trận liền hiểu ngay, tranh đấu giữa cô và Mạc Thanh Tuyết cũng không khác gì giữa anh với Lệ Dạ Hiêu.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者