"Lang quân đang vẽ gì vậy ạ?"
Đạp Tuyết một tay giữ ống tay áo, một tay nhẹ nhàng mài mực, hương mực thoang thoảng trong không khí.
Khương Bồng Cơ cầm bút lông đã thấm đẫm mực rồi viết lên giấy trúc, từng nét mực thanh đậm đan xen dần hiện lên, chẳng mấy chốc đã hình thành một bức tranh kỳ dị, nhưng dù Đạp Tuyết có nhìn nữa nhìn mãi cũng không nhìn ra được là thứ gì.
"Thứ hữu dụng." Khương Bồng Cơ vẽ được một nửa thì đứng dậy đi tới giá sách rút một quyển xuống rồi mở ra xem, sau đó lại quay về ngồi trước bàn, tiếp tục bôi bôi quẹt quẹt lên bức vẽ vừa rồi: "Nếu khả thi, không chừng lúc then chốt sẽ có tác dụng lớn."
Khương Bồng Cơ muốn cải tiến nông cụ, dùng ngoại lực để nâng cao năng suất làm việc, đồng thời tiết kiệm nhân lực.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者