Chỉ trong chớp mắt, cảm giác được ánh mắt mọi người đều rơi lên người mình.
Trì Vi chớp chớp mắt, trên mặt hiện lên xấu hổ, khuôn mặt hơi đỏ lên, nhiễm một tia mất tự nhiên.
Nghĩ tới vừa rồi, bởi vì phản kích Bạch Tư Doanh, cố ý nói ra một vài lời.
Lúc đó, bởi vì nhất thời nhanh mồm nhanh miệng, thoải mái thì thoải mái, có điều không nghĩ tới.
Một giây sau lại đụng phải đương sự, cũng chính là Bạc Dạ Bạch.
Vốn dĩ bởi vì chuyện mang thai quá bất ngờ, cả người đã mờ mịt, sợ hãi, luống cuống.
Cho nên bị Bạc Dạ Bạch một lần nữa hỏi, trong lúc cô không thể nào đáp lại, đành lựa chọn trốn tránh.
Nhưng mà, khi tiến vào phòng, dựa lưng vào cửa phòng, càng nghĩ càng thấy không phải mình quá nhát gan sao?
Dù sao cô mang thai không cũng sai, mà cha của đứa bé là Bạc Dạ Bạch mà không phải ai khác. Cùng lắm thì lừa gạt trước, nếu quá sợ hãi, trái lại có vẻ giấu đầu lòi đuôi.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者