Trần tẩu nghĩ, còn muốn mở miệng khuyên can: "Đại tiểu thư, cô nghĩ thoáng một chút, lão gia ông ấy.... Vẫn rất quan tâm cô! Phu nhân và Nhị tiểu thư, họ cũng...."
"Trần tẩu, tôi mệt rồi."
Bỗng dưng, Trì Vi nhàn nhạt chặn lời, quay người về phòng.
Thấy thế, thím Trần cũng bất đắc dĩ, có thể nhắc nhở, thì cũng đã nhắc nhở, đại tiểu thư vẫn chấp mê bất ngộ, cũng không có cách nào khác!
Xa xa, có mấy người hầu đúng lúc đi đến mấy bước, nhìn thím Trần cười đùa nói: "Trần tẩu, tôi đã nói, đại tiểu thư bây giờ, nhẫn tâm hơn so với bà nghĩ nhiều...."
"Còn không phải thế! Đại tiểu thư cũng không phải chỉ làm phu nhân khó xử, khi dễ nhị tiểu thư, còn đối chọi gay gắt với lão gia nhiều lần, hơn nữa là tình cảm cha con, cô ấy cũng đã đánh mất...."
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者