Trong nháy mắt rơi xuống nước, cả người Trì Vi không ngừng run rẩy, giống như bản thân đang ở trong hầm băng vậy.
Đêm tối mùa đông, trời cũng chỉ vừa mới ngừng mưa, cho nên nhiệt độ dường như hạ thấp xuống dưới 0 độ.
Một giây tiếp theo, áo quần vì ngâm trong nước mà ướt đẫm, khiến cho hai chân Trì Vi không ngừng run, tay bám víu vào thành ao, cố gắng đứng vững.
Từ xa nhìn lại, cô giống như mỹ nhân ngư, xinh đẹp, rực rỡ, hết sức đặc biệt.
Tay Bạc Dạ Bạch vẫn còn để ở giữa không trung, nhìn cô nhảy xuống, xưa nay vốn dĩ sắc mặt anh chưa từng bị làm cho kinh sợ, chưa từng có điều gì khiến hắn thất thần, lo lắng, với tình cảnh hiện tại, dường như cũng không nằm ngoài dự đoán của hắn.
Chợt, hắn thu tay lại, tiến về phía trước một bước, ở trên cao nhìn xuống, không ngừng đánh giá cô gái bên dưới tiếng nói cũng lành lạnh: "Xem ra tôi đã đánh giá quá cao đại tiểu thư rồi. Tự tìm đường chết là việc lam hết sức ngu xuẩn, vậy mà cô cũng có thể làm!"
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者