Chỉ là quá mức đột nhiên và quá mức thân mật, ngay lập tức khuôn mặt Trì Vi trở nên tái nhợt.
Tự nhiên cảm giác kích ứng và kỳ thị cứ tuôn trào ra.
Theo bản năng cô muốn đẩy anh ta ra nhưng cái ôm quá chặt và làm Trì Vi cảm thấy đau đớn, hô hấp của cô trở nên khó khăn hơn :
"Bạc Dạ Bạch,anh buông tay ra."
Đối với điều này, Bạc Dạ Bạch vẫn ngoảnh mặt làm ngơ, lại càng ôm chặt hơn, hai người như dính sát vào nhau vào không có cách nào tách ra được.
Thấy vậy Bạch Tư Ẩn có chút hoảng sợ mở miệng nhắc nhở:
"Bạc Dạ Bạch, anh nhanh buông tay ra! Anh cứ như vậy Vi Nhi sẽ không chịu được đâu."
Nhưng vẫn không có tác dụng gì, dường như hắn ta đều bỏ ngoài tai tất cả những lời nói đó, hành động này như là một mệnh lệnh và buộc cô phải chấp nhận.
"Bạc Dạ Bạch. Thả tôi ra! Anh thả tôi ra."
Trì Vi chỉ cảm thấy lá phổi của mình đang dần căng phồng lên, âm thanh run run và đứt quãng.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者