webnovel

Chương 11

53#

Người trưởng thành, bạo phát tính dục cũng không có gì lớn lao, đều là chuyện thuận nước đẩy thuyền, ta tình ngươi nguyện. Tôi và Vương tiên sinh hôn nhau trong xe, rất kích thích và mới lạ.

Nụ hôn này không giống như nụ hôn mổ của gã bạn trai cũ.

Nụ hôn của Vương tiên sinh khiến tôi có cảm giác dục vọng sôi trào, hận không thể ăn tươi nuốt sống đối phương. Giống như là một gã tình nhân đi công tác xa, sau bao ngày tháng vất vã cũng trở về bên người tình. Cảm giác ấy giống như là tiểu biệt tiễn tân hôn.

Đúng!

Chính là cái cảm giác này!

"Ngoan nào, khi hôn nên tập chung, em nói đúng không, bà xã đại nhân?"

"Ừm."

Vậy là trong lúc lửa tình kích động, hai người chúng tôi hôn nhau bất chấp.

54#

"Khụ! Khụ! Khụ!" Thư ký Uông ho như bệnh nhân lao phổi.

Tôi và Vương tiên sinh cuối cùng cũng nhận thức ra một vấn đề: ở bên ngoài, không nên kích động!

Bởi vậy, tôi lập tức thu liễm lại xúc đỗng vỗ nhẹ lên gương mặt đỏ bừng của Vương tiên sinh mà dặn dò:

"Vương tiên sinh, chờ trở về, hai chúng ta sẽ tiếp tục nhé?"

"Được!"

Ha ha ha~

Chỉ có Vương tiên sinh ngây thơ tin tưởng vào điều này. Bởi vì, chỉ lát nữa thôi, hai chúng tôi sẽ có mặt ở nhà lớn. Dù xử lý xong sự hỗn loạn ở nhà lớn, chúng tôi sẽ phải quay lại bệnh viện.

Có thể làm được cái gì?

Chỉ có trời mới biết!

55#

Thư ký Uông lái xe, đi qua đại viện rồi đến trước cửa nhà lớn.

Tôi đỡ Vương tiên sinh xuống xe, Uông Dẫn nhanh chóng đến cốp lấy xe lăn. Sau khi bố trí xong mọi chuyện, Uông Dẫn tạm biệt rồi đi thẳng về Khương thị.

Tôi đẩy Vương tiên sinh đi vào.

Đi được một quãng, tôi giật mình, hỏi:

"Vương tiên sinh, lần đầu ra mắt nhà vợ, anh không đem theo quà gì, có phải rất không ổn hay không?"

Vương tiên sinh chẳng màng khói lửa nhân gian, ánh mắt tiên nhân vô dục vô cầu nhìn tôi. Sau đó, Vương tiên sinh nói:

"Lần đầu ra mắt gia đình em, anh vẫn đang nằm ở trên giường bệnh. Lần này đích thân đến tận cửa chào hỏi, anh chính là món quà tuyệt vời nhất rồi, còn cần mang theo gì ư?"

"..."

Người ta nói, mặt đủ dày, đi đâu cũng lag thiên hạ vô địch. Vương tiên sinh như thế này, tôi không hề lo lắng đến tương lai đâu!

Ha ha ha!

Vương tiên sinh: "Anh đến nhà ba mẹ vợ, không mang theo quà đến. Em nhớ đấy nhé! Sau này khi anh dẫn em về nhà bố mẹ anh, em tuyệt đối không được mang theo thứ gì! Một xu cũng không được bỏ ra!"

Tôi gãi đầu, hỏi: "Vì sao?"

Vương tiên sinh thẳng thắn đáp:

"Một người có thù tất báo như em, cần gì phải rộng lượng với người ngoài!"

"Nhưng, đó là ba mẹ anh cơ mà?"

"Họ thực sự là ba mẹ ruột của anh." Vương tiên sinh cảm thán. "Nhưng về sau, trong sổ hộ khẩu của anh chỉ có một mình em. Em mới là người nhà của anh, bọn họ ấy à, chắc chỉ tính là đối tượng thân sinh ra anh thôi!"

"Ha ha!" Tôi bật cười, thuận tay xoa đầu Vương tiên sinh, cảm thán. "Người đàn ông hiếu thảo như Vương tiên sinh, quả thật là vô cùng xứng đôi với em!"

"Anh biết!" Vương tiên sinh nắm chặt tay của tôi, thuận tiện kéo theo cơ thể nặng nề của tôi cúi xuống. Mổ nhẹ lên môi tôi, Vương tiên sinh nói: "Từ nhỏ anh đã là một đứa trẻ số khổ. Ba không thương, mẹ không chiều, người nhà đều muốn ép uổng tình duyên của anh. Thật may mắn vì anh đã gặp được bà xã! Bà xã ơi, sau này mong em bảo vệ cho anh nhiều hơn."

Tôi cong mắt cười hì hì:

"Vương tiên sinh, tâm hồn của anh làm bằng thủy tinh hả?"

"Đúng vậy." Vương tiên sinh gật đầu. "Tâm hồn anh yếu ớt, mỏng manh lắm, cực kỳ cần một bà xã như em đến để bảo vệ. Bà xã à, em tuyệt đối không được bỏ rơi anh đấy nhé!"

"Vâng."

56#

Một màn đậm chất cẩu huyết và sến súa, cả đời này tôi chưa dám tưởng tượng đến, cuối cùng nó vẫn diễn ra. Đặc sắc hơn là, nó diễn ra ngay trước cửa nhà tôi.

Mà đã là trước cửa nhà tôi, dĩ nhiên người thân của tôi đều biết!

Khương lão ba chạy đến đón người, gõ nhẹ vào đầu tôi, ý tứ cảnh cáo rất rõ ràng:

"Thập Tam, sau này không cho phép mày khi dễ con rể! Mày mà dám làm thế, ba mày sẽ đoạn tuyệt quan hệ cha con với mày!'

Sau đó, Khương lão ba lập tức bày ra vẻ mặt tươi cười khả ái hệt như đang đón tiếp lãnh đạo cấp cao. Tôi khinh thường "xùy" một tiếng, lập tức nhận được ánh mắt cảnh cáo của mẹ.

Mẹ tôi nói: "Khó khăn lắm mới gả được mày cho người ta! Mày mà dọa người ta bỏ chạy, mẹ sẽ tính sổ với mày!"

Tôi: "..." Nghẹn họng.

Khương lão ba túm chặt lấy Vương tiên sinh, mắt đau đáu ngậm ngùi, nói:

"Con rể à! Con tuyệt đối không được ghét bỏ đứa con gái ngốc nghếch này của ta nhé! Khó khăn lắm mới gả đi được, hóa đơn gả đi đã có rồi, sau này muốn hối hận cũng không thể!!!"

Sợ Vương tiên sinh đổi ý, Khương lão ba lập tức giật luôn lấy hôn thú trong túi áo của Vương tiên sinh, sau đó đến trước mặt tôi, chìa tay ra hỏi:

"Thập Tam, mau nộp hôn thú của con ra đây cho ta."

"..."

Tôi chưa kịp định hình vấn đề, mẹ tôi đã cầm lấy túi xách của tôi, sau đó thuận tiện đoạt đi hôn thú.

Vương tiên sinh kinh ngạc nhìn theo động tác của mẹ tôi:

"..."

Tôi há hốc mồm: "..." Cạn mẹ lời luôn rồi, còn có thể nói cái gì à?

Mẹ tôi đặt hôn thú vào tay Khương lão ba, dặn dò tỉ mỉ:

"Ông nhanh chóng đem hai bảo bối này cất thật kỹ cho tôi, tránh để hỏng!"

"Được."

Tôi: "..."

Vương tiên sinh cười cười: "..."