Cảnh Bá Dương lấy một tập tài liệu và đến văn phòng. Chú Tĩnh cảm thấy buồn cho Tô Thiên An nên nhẹ nhàng an ủi: "Cậu chủ nên ở lại và đi cùng với cô."
"Oh, không cần đâu."
Tô Thiên An cảm thấy cô và Cảnh Bá Dương đã thống nhất. Họ có giấy chứng nhận kết hôn, là chồng và vợ trên danh nghĩa và ở sống cùng một mái nhà. Nhưng họ sẽ sống cuộc sống của riêng họ, có niềm vui riêng và không làm phiền đến nhau.
Thỏa thuận này...
Thật tuyệt!
Vào buổi chiều, Tô Thiên An không có gì để làm. Cô đã xin nghỉ phép và không thể quay lại đồn cảnh sát làm việc. Cô chỉ có thể ngồi trong phòng khách và đọc tiểu thuyết trinh thám. Chú Tĩnh pha trà, chuẩn bị đồ ăn nhẹ và trái cây cho cô. Tô Thiên An đã có quãng thời gian rất thoải mái và nhàn nhã vào buổi chiều đầu tiên của cuộc hôn nhân.
Vào khoảng năm, Lộc Tiểu Hi gọi rủ cô ra ngoài chơi
Tô Thiên An đã để xe ở đồn cảnh sát và không thuận tiện bắt taxi ở đây. Cô chỉ có thể nhờ chú Tĩnh chuẩn bị xe cho cô.
Chú Tĩnh nghĩ và hỏi: "Cô chủ, tại sao cô không đến nhà xe và chọn xe?"
Khi họ đến nhà xe, Tô Thiên An bị sốc. Có năm chiếc xe thể thao có tổng trị giá lên tới gần một trăm triệu đô la. Ngoài ra còn có một vài chiếc xe hơi và SUV, và mỗi một trong số chúng được coi là chiếc xe sang trọng của những chiếc xe sang trọng.
Cô nuốt xuống khó khăn: "Chú Tĩnh, có chiếc xe nào tầm thường hơn không?"
Chú Tĩnh chỉ vào chiếc Mercedes SLK350 và nói: "Đây là chiếc xe phù hợp nhất."
Không còn lựa chọn nào khác; Tô Thiên An chỉ có thể lái chiếc xe này đi gặp Lộc Tiểu Hi.
Lộc Thiểu Hi và Tô Thiên An là bạn học cấp ba.
Trong năm đầu tiên ở trường trung học, Lộc Tiểu Hi đã tiếp cận Tô Thiên An. Cô cám dỗ Tô Thiên An với một chai sữa chua và nói: "Làm bạn tốt của nhau nha!"
Ý nghĩ đầu tiên của Tô Thiên An là có gì đó kì cục với cô gái này . Nhưng sau khi Lộc Tiểu Hi nhiều cám dỗ và làm phiền, cuối cùng họ đã trở thành bạn bè.
Sau đó, Su Jianan phát hiện ra rằng sự cám dỗ và làm phiền của Lộc Tiểu Hi là vì một âm mưu vô cùng to lớn. Nhưng cô đã không thể thoát khỏi cô bạn ấy Họ trở thành bạn tốt của nhau gần 10 năm một cách tình cờ.
Lần này,Lộc Tiểu Hi hẹn gặp Tô Thiên An trong một quán bar ở trung tâm thành phố. Lộc Tiểu Hi vẫy cô ngay khi cô bước vào:"Ở đây!"
Lộc Tiểu Hi có những đường nét nét thanh t��, dáng người cao và mảnh khảnh. Nếu cô ấy cư xử như người bình thường hơn, cô ấy sẽ trở thành nữ thần trong trường đại học vì cô là tín đồ của khoa.
Nhưng cuối cùng, cô trở thành một kẻ điên đặc biệt nhất.
Lộc Tiểu Hi gọi cho Tô Thiên An một cốc nước trái cây tươi ngay khi cô ngồi xuống. Cô ấy nói: "Ngày đầu kết hôn thế nào, chồng cậu thế nào?"
"Tớ không có gần gũi với chồng." Tô Thiên An ném một quả nho vào miệng: "Vì vậy, ngày đầu tiên của hôn nhân rất bình thường."
Lộc Tiểu Hi im lặng một lúc. Cô vỗ vai Tô Thiên An, và nói nghiêm túc: "Nằm xuống, trò chuyện, sau đó, dùng củi khô và nấu cơm. Các cậu có thể thân thiết như cậu muốn!"
"Cậu quá kinh khủng. Tuyệt giao trong 5 phút tới."
Tô Thiên An ôm đĩa trái cây và tránh xa Lộc Tiểu Hi.
Lộc Tiểu Hi mỉm cười và liếc qua: "Cậu là một phụ nữ đã có chồng, cậu đang ngại gì vậy?"
" Tớ đang ngại thay cho cậu, cô gái trẻ chưa chồng à!"
"Đừng ngại. Nhìn người quý cô trẻ đẹp gần gũi đàn ông và học tập đi này."
Lộc Tiểu Hi đứng dậy và đi về phía quán bar.
Tô Thiên An mỉm cười. Cô cầm ly nước trái cây và ngả người ra ghế sofa, nhìn Lộc Tiểu Hi từ xa.
Lộc Tiểu Hi có đôi chân dài và vòng eo thon thả. Có một người đàn ông đến tán tỉnh cô chưa đầy nửa phút sau khi cô ngồi xuống chiếc ghế cao trước quầy bar.
"Cô gái" Người đàn ông ngồi trên chiếc ghế cao, để lại chiếc ghế đẩu giữa anh và Lộc Tiểu Hi. "Tôi muốn gọi cho cô đồ uống."
Lộc Tiểu Hi nhìn người đàn ông. Anh ta trông khá đàng hoàng và đã sử dụng câu nói: "Tôi muốn gọi cho cô đồ uống." thay vì "Tôi có thể gọi đồ uống cho cô được không" - một câu hỏi có thể dễ dàng từ chối. Rõ ràng anh ta là một chuyên gia tán tỉnh.
Là anh ấy!
"Được chứ" Lộc Tiểu Hi cười rạng rỡ: "Tôi thích trà đào đá"
Người đàn ông đó gọi một ly trà đào đá cho Lộc Tiểu Hi và bắt đầu trò chuyện với cô ấy một cách tự nhiên. Lộc Tiểu Hi khá thích thú, nên không khí giữa hai người dần trở nên vui vẻ và thoải mái. Người đàn ông tự nhiên di chuyển đến ngồi bên cạnh Lộc Tiểu Hi. Không còn một chiếc ghế cao giữa họ nữa.
Lộc Tiểu Hi cảm nhận được hành động của người đàn ông và mỉm cười. Cô nhìn Tô Thiên An như muốn nói: "Thấy không? Cơm đã chín!"
Tô Thiên An nâng ly nước trái cây trong tay, cụng từ xa với Lộc Tiểu Hi.
Lộc Tiểu Hi nháy mắt, muốn biểu đạt cô đã nhận được lời chào.
Người đàn ông đó nhận thấy sự tương tác giữa Lộc Tiểu Hi và Tô Thiên An, cất tiếng hỏi: " Cô gái đó là bạn của cô sao?"
"Đúng vậy." Lộc Tiểu Hi mỉm cười và gật đầu.
"Tôi cũng đi cùng một người bạn." Người đàn ông chỉ vào một gian phía xa, nơi có một người đàn ông đẹp trai mặc áo sơ mi trắng. "Tại sao chúng ta không giới thiệu bạn bè và cùng ngồi nói chuyện với nhau?"
Những ngón tay thon dài của Lộc Tiểu Hi gõ vào bàn bar. Sau đó, cô nhảy ra khỏi chiếc ghế cao với một nụ cười rạng rỡ. "Chắc chắn rồi!"