Hạ lão gia vui mừng nói: "Thật sao, thế sao con không nói sớm? Con phải nhanh lên, mẹ con không thể đợi được nữa rồi. Hôm nay bác sĩ nói bệnh tình lại chuyển biến xấu. Như Sương là một đứa tốt, sau khi nó thấy cô gái kia thì lập tức gọi điện nói với ba, nó còn kích động hơn cả ba nữa ấy."
Sắc mặt Hạ An Lan cũng chẳng tốt hơn, ông nói: "Con biết rồi, ngày mai, mai con sẽ đưa con bé về."
"Mẹ con, bà ấy... cả ngày đều gọi tên của Tiểu Ái, ba sợ bà ấy..." Giọng Hạ lão gia trở nên lạc lõng, chưa nói hết lời, từ trong giọng nói của ông lão cũng lộ ra chua xót và khổ sở.
Hạ An Lan thở dài: "Ba yên tâm, mẹ con sẽ vượt qua được thôi. Con sẽ tìm bác sĩ tốt hơn, mẹ nhất định có thể vượt qua ải này."
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者