Bảy giờ sáng.
Yến Thanh Ti còn chưa tỉnh, Nhạc Thính Phong đã rời giường.
Anh xuống nhà thấy Nhạc phu nhân: "Mới sáng sớm ngày ra, con đi đâu đấy?"
Nhạc Thính Phong đáp: "Con đi làm mấy việc, tiện thể tới đồn cảnh sát một chuyến."
"Con đi xử lí... chuyện của Nhạc Bằng Trình hả?"
"Vâng, con đi giải quyết cho xong chuyện của ông ta, tránh đêm dài lắm mộng. Thanh Ti còn chưa dậy, khi nào cô ấy dậy, mẹ nói với cô ấy một tiếng hộ con."
Nhạc phu nhân xua tay: "Vậy được, con đi đi."
Nhạc Thính Phong không nhúc nhích, anh hỏi: "Mẹ, sao mẹ không hỏi con xem con có muốn ăn sáng không vậy?"
Nhạc phu nhân bĩu môi: "Chẳng phải con đang vội à? Ăn sáng tốn thời gian lắm!"
Khóe miệng Nhạc Thính Phong giật giật: "Mẹ, có phải mẹ nhặt con về từ bãi rác đúng không?"
Nhạc phu nhân tỏ ra tiếc hận: "Mẹ cũng muốn lắm chứ, như thế trên người con đỡ phải chảy dòng máu của Nhạc Bằng Trình."
Nhạc Thính Phong...
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者