Một câu thôi cũng đủ khiến mọi người ở đây đều im bặt.
Ánh mắt của bọn họ nhìn chằm chằm vào Nhạc Thính Phong, nhìn anh đưa Nhạc phu nhân và Yến Thanh Ti rời khỏi nơi này mà không thể làm được gì, họ muốn đi nhưng tất cả cửa ra vào đều bị chặn hết cả rồi.
Có một người đàn ông trung niên tính tình không được tốt, hét lên: "Thật quá ngông cuồng, không coi ai ra gì… Chẳng lẽ cả cái Lạc Thành này đều của nhà họ Nhạc chắc? Tôi đang muốn xem, xem ai có thể cản tôi ra khỏi đây đấy?"
Ông ta hùng hổ bước ra ngoài, kết quả chưa đến một lúc thì đã tiu nghỉu quay vào, dù cho người khác có hỏi cái gì ông ta cũng không trả lời, chỉ trực tiếp rút điện thoại ra, tự mình mở khoá quăng cho người kiểm tra.
Ánh mắt Diệp Thiều Quang vẫn bám theo hình ảnh Quý Miên Miên rời khỏi đây, khẽ cắn răng, cái gã Nhạc Thính Phong này, anh giúp anh ta thế mà anh ta không chịu mở cửa sau cho anh.
Khó khăn lắm mới tóm được Quý Miên Miên, bây giờ lại để cô chuồn mất.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者