Du Hí nghe thấy Yến Thanh Ti chậm rãi nói: "Nhưng mà, anh quên rằng còn có một biện pháp, đó là: cướp!"
Một câu này khiến Du Hí run lên, cả người càng đau hơn.
Yến Thanh Ti nâng cằm nhìn Du Hí, "Tôi nói cho anh biết, những thứ Yến Thanh Ti này muốn, chưa bao giờ không lấy được. Anh và mấy trò vớ vẩn kia tôi đã không thèm chơi từ lâu rồi. Anh có biết trong mắt tôi anh như thế nào không? Chính là một học sinh tiểu học đang giãy dụa. Du Hí, anh thật không may! Nếu tôi muốn chơi chết anh thì có cả trăm cách, thậm chí còn không bị ai phát hiện."
Giọng của Yến Thanh Ti u ám, lạnh lùng, rõ ràng là đang cười nhưng lại khiến người khác cảm thấy đáng sợ, giống như là... tiếu lí tàng đao.
Du Hí run lên. Để che giấu nỗi sợ hãi của mình, anh ta gắng gượng cười, nói: "Ha... ha ha, Yến Thanh Ti, nếu cô có bản lĩnh thì ngay bây giờ giết tôi thử coi, để xem cô có chạy nổi không? Tôi nói cho cô biết, đắc tội nhà họ Du thì không có kết quả tốt đâu."
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者