Yến Thanh Ti lơ đãng đáp lại: "Ồ! Có thể là không cẩn thận tắt mất."
Nhạc Thính Phong quát lên: "Yến Thanh Ti..."
Chai nước trong tay bỗng bị cô ném mạnh xuống đất, giọng cô đầy giận dữ: "Là tôi cố ý tắt đấy thì sao nào? Yến Thanh Ti tôi chính là không muốn lên giường với anh đấy thì làm sao? Có bản lĩnh thì tới cưỡng tôi đi."
Nhạc Thính Phong chậm rì rì đáp: "Đây mới là những lời thật lòng?"
Nhạc Thính Phong đã sớm biết Yến Thanh Ti không muốn tới, cũng biết cô có ý lạt mềm buộc chặt.
Nhưng mà...
Tới bây giờ, anh mới biết trong lòng cô căn bản không muốn hầu hạ anh. Cô nàng này chướng mắt anh!
Nhạc Thính Phong anh là loại người nào, xưa nay chỉ có anh chướng mắt người khác chứ chưa bao giờ có người dám thái độ với anh!
Yến Thanh Ti mở miệng, còn chưa nói thì đã nghe Cận Tuyết Sơ gọi.
"Yến Thanh Ti, đừng có ngủ nữa, dậy đi quay MV."
Yến Thanh Ti bước ra ban công: "Ok, sửa soạn ngay đây."
Yến Thanh Ti nói với người ở đầu dây bên kia: "Tôi còn phải đi làm, Nhạc tiên sinh… cứ thế trước đi."
Nhạc Thính Phong nghe thấy giọng của đàn ông, trong lòng đã nôn nóng như lửa đốt: "Yến Thanh Ti, cô mà dám dập điện thoại thì tự mình lãnh lấy hậu quả."
"Có bản lĩnh thì tới làm chết tôi đi!"
Yến Thanh Ti châm chọc lại rồi nhấn tắt cuộc gọi luôn, hiện tại cô cũng không muốn vì một chuyện cỏn con mà làm ầm ĩ với Nhạc Thính Phong.
Cô chán ghét cái cảm giác vĩnh viễn phải thấp hơn Nhạc Thính Phong một cái đầu, có chuyện gì cũng phải quan sát sắc mặt của anh ta, quan trọng hơn cả là cái thái độ kia, trong mắt anh ta cô chỉ một món đồ chơi.
Chuyện tình nam nữ, đôi lúc cạnh khóe nhau chưa chắc đã là chuyện xấu.
Cô biết mình nên làm thế nào để khơi dậy sự hứng thú của Nhạc Thính Phong.
Hiện tại, anh ta vẫn còn cảm thấy mới mẻ hứng thú, cô cần lợi dụng điều đó. Rồi sẽ có ngày, anh ta sẽ không cách nào thoát khỏi tay cô, cô có cách chơi đàn ông của riêng mình.
....
Nhạc Thính Phong nhìn hàng chữ "kết thúc cuộc gọi" trên màn hình, đột nhiên nở nụ cười. Anh ta khẽ liếm khóe miệng mình: "Dám dập thật cơ đấy? Cũng cứng phết nhỉ?"
Nhạc Thính Phong nhấn gọi một số khác: "Đi điều tra xem Yến Thanh Ti hôm nay quay MV ở đâu, quay cùng ai?"
Không biết người kia nói gì mà hai mắt Nhạc Thính Phong nheo cả lại, cả người toát ra khí thế lạnh lẽo.
Chỉ nghe thấy anh ta không mặn không nhạt nói một câu: "Thì thế nào? Cậu nói xem?"
...
Yến Thanh Ti rửa mặt và chỉnh trang xong cửa phòng đã có người nhấn chuông. Mở cửa ra, là Cận Tuyết Sơ, anh ta vẫn đội mũ lưỡi trai, đeo kính râm, bịt khẩu trang che kín mặt, võ trang thường thấy của các ngôi sao lớn.
Yến Thanh Ti hỏi: "Đã đi chưa?"
Cận Tuyết Sơ đánh giá cô một hồi: "Thu thập xong chưa?"
"Ukm, ok?"
"Không trang điểm à?"
Yến Thanh Ti hất tóc: "Chị đây mà cũng cần trang điểm à."
Cô khá là tự tin với khuôn mặt yêu mị của chính mình.
Cận Tuyết Sơ nhướng mày: "Đúng là không cần."
Yến Thanh Ti: "Vậy thì đi thôi, để tôi gọi điện cho chị Mạch, bảo chị ấy đến Studio luôn."
Cận Tuyết Sơ dựa người vào cửa: "Có vẻ, đôi lúc em cũng không hiểu phong tình lắm nhỉ, ví dụ như lúc này, sao không mời tôi vào nhà uống ngụm nước sôi?"
Yến Thanh Ti cầm lấy túi sách, đóng cửa lại: "Nước sôi? Anh cũng nghĩ ra được, chỗ tôi nước ấm còn xa xỉ nữa là nước sôi."
Từ lúc dọn đến đây, cô còn chưa bật bếp lên bao giờ đâu.
Cận Tuyết Sơ lắc lắc đầu, giơ tay nâng cằm Yến Thanh Ti lên: "Con gái con đứa liều mạng như thế làm gì, tìm lấy một người đàn ông để anh ta chăm sóc cho em không phải tốt hơn sao?"