Đinh Phù cũng không tức giận, bà ta chỉ nhăn mày nói: "Giáo dưỡng của cô Yến có phải là kém quá rồi không? Con gái dù là ở trong nước hay ở ngoài nước đều không nên như thế này."
Ngược lại Nhạc Bằng Trình lại tức đến tối mặt: "Câm mồm, mày là cái thá gì mà dám nói với cô ấy như vậy?"
Yến Thanh Ti khinh bỉ nói: "Ông Nhạc đây cũng hài hước thật đấy! Tôi xin được hỏi ông một câu, lúc người phụ nữ này đứng bên cạnh ông, ông lấy tư cách gì, lấy đâu ra mặt mũi là dám chỉ trích tôi?"
Yến Thanh Ti quay sang nhìn Đinh Phù: "Bác gái, để tôi nhắc nhở bác một câu, nhân phẩm của con người tôi không tốt, tôi làm kẻ thứ ba, nhưng ít nhất tôi còn chưa tồi tệ đên mức đi phá hoại hạnh phúc gia đình nhà người khác, ít nhất tôi cũng không đi làm vợ bé cho người khác mấy chục năm."
Yến Thanh Ti không thấy bản thân mình chẳng cao quý đến đâu, trong mắt rất nhiều người khác cô đích thực là một kẻ đi cướp bạn trai của người khác.
Thủ đoạn của cô cũng đúng là rất ti tiện.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者