"Tôi không ngờ hôm nay có thể gặp được em ở đây. Trước đây tôi tốn biết bao công sức để tìm em, nhưng có tìm thế nào cũng không tìm được, không ngờ, giờ ra khỏi nhà là đã gặp được rồi..."
Yến Thanh Ti không nói gì, cô không biết nên nói gì với anh cả.
Hạ Lan Phương Niên lấy một thanh chocolate từ trong túi ra: "Tôi nhớ cái lần tuyết rơi hồi ấy, em nói em thích nhất là ăn chocolate của hãng này, hôm nay vừa hay nhìn thấy nên tôi mua luôn."
Yến Thanh Ti bỗng dâng lên một cảm giác khổ sở không biết nên giải thích thế nào, cô nói: "Không cần đâu, tôi không còn cần thứ này nữa rồi."
Yến Thanh Ti không chú ý bên cạnh bỗng có người tóm lấy cánh tay cô: "Thanh Ti à, chẳng phải con nói không kịp nữa sao, sao còn chưa đi thế này, Thính Phong nó cứ đang giục kia kìa..."
Yến Thanh Ti giật cả mình, cô ngẩng dầu thấy Nhạc phu nhân đang tóm tay cô muốn lôi cô đi.
Hạ Lan Phương Niên lặng lẽ thu tay lại, gọi một tiếng: "Bác gái."
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者