webnovel

[ Bác Chiến ] Ánh nắng màu trắng

作者: Vivian_3105
LGBT+
連載 · 19.4K 流覽
  • 12 章
    內容
  • 評分
  • N/A
    鼎力相助
摘要

The most beautiful sunshine

Chapter 1Chương 1

Giữa hè.

Nóng thật đấy.

Thật rát.

Oi bức.

Lại đi kèm cùng sự khó chịu cùng cực.

Đáng sợ thật...

Trong không khí là ánh nắng bao phủ, không chừa chút không gian nào để có thể lẩn trốn khỏi những tia nắng như muốn đốt cháy con người ta. Sự oi bức như đang thiêu cháy cả Bắc Kinh, bao trùm lên nó một lớp áo vàng tuyệt mỹ khiến Thượng Đế cũng phải tấm tắc khen sự chói lóa của Bắc Kinh hoa lệ trong chiếc hoàng bào rực rỡ ấy.

Thế nhưng, cái đẹp ấy mà, đi cùng sẽ là những thứ nhơ nhớp bẩn thỉu. Muốn tôn vinh cái đẹp, người ta phải bao bọc cái đẹp trong sự nhầy nhụa, trong sự thối nát để làm nền cho cái đẹp vươn lên, để sùng bái và hưởng thụ sự hoàn mỹ của cái đẹp ấy. Sau chiếc hoàng bào rực rỡ mà Thượng đế khoác lên cho Bắc Kinh, ẩn sau nó là những con người phải chịu đựng cái nóng thiêu cháy da thịt, chịu đựng cái nóng như muốn bức người để ra đường, mưu sinh, kiếm sống, đi học, đi làm...chỉ để phục vụ cho ước vọng của bản thân, để một ngày nào đó, cũng như ngài Thượng Đế, được mặc nhiên để bản thân nhàn nhã thưởng trà nhìn xuống vũng bùn lầy dưới chân vẫn bình thản đàm đạo nhân sinh và cũng được khoác lên một chiếc hoàng bào của riêng mình. Con người ai mà không có khát vọng ấy, nhưng suy cho cùng cái khát vọng được làm Thượng Đế cũng chỉ là một sự ích kỷ cho bản thân họ mà thôi, vũng bùn lầy mà họ muốn ngồi lên há chẳng phải cũng là con người?

Xã hội có vô vàn tầng lớp, và thậm chí ở cái vũng bùn lầy tưởng như không đáng kể kia, cũng phân chia tầng lớp.

Tiêu Chiến có cảm tưởng như

Anh đang ở nơi nhơ nhớp bẩn thỉu nhất của bùn lầy.

______o0o______

Rầm...Rầm...Rầm

Tiếng gõ của như đang phá nát chiếc cửa vang lên như muốn đập thủng màng nhĩ của người bên trong phá tan sự tĩnh mịch của căn gác xép bám đầy bụi bẩn.

Hình như

Vừa có một vài con nhện rơi xuống...

Và một trận mưa bụi

À không hẳn

Có ngày nào những con nhện đáng thương ấy không rơi xuống?

" Tiêu Chiến, mày còn không tỉnh?" Một tiếng gào thét từ ngoài cửa vang vọng vào trong chiếc gác xép bé nhỏ.

"Đã dậy" Tiếng nói vang lên nhưng dường chẳng là gì so với âm giọng chói tai đến kinh khủng của người phụ nữ bên ngoài cả.

" Còn không mau ra ngoài??? Thứ oắt con gớm ghiếc" Lại một câu nói quen thuộc, vào mỗi buổi sáng.

Bắt đầu một ngày mới của Tiêu Chiến

Là như vậy đấy.

Ngồi vào chiếc bàn ăn ít ỏi, trông thô sơ đến khô cằn và cũng chẳng khá hơn là bao với những thứ thức ăn trên nó.

Cơ mà vẫn khá hơn chỗ của Tiêu Chiến, anh đang được tận hưởng một bữa sáng với một miếng cá ươn.

Ít nhất đồ ăn trên chiếc bàn kia còn có thể ăn được.

"Còn không mau ăn, mày chê bữa sáng tao cho mày?" Người phụ nữ với âm giọng thừa sức làm nghệ sĩ opera lại lên tiếng. "À phải, thức ăn đó đâu xứng với mày, không có tao giờ mày cũng chỉ lang thang ngoài đường lượm lặt chai lọ, cùng lắm làm côn đồ nơi nào đó rồi dùng khuôn mặt bán thân cho mấy gã ngu si ngoài đường kiếm chác chút ít ha? Loại đàn ông chân yếu tay mềm như mày không có tao làm sao có thể trong sạch được chứ..."

Anh chỉ cười trừ, nghe kinh tởm thật, nhưng nếu nghe mỗi ngày thì cũng chỉ là công cụ xoa dịu lỗ tai mà thôi.

"Tôi đi học, tạm biệt dì"

"Thứ oắt con gớm ghiếc..." Tiếng lầm bầm chửi rủa lại hóa thành một phần của căn nhà tồi tàn. Không ai buồn nghe, không ai đáp lại.

Nếu nói ra cũng chẳng ai có thể tin được người phụ nữ kia đã từng tốt đẹp như thế nào. Thực chất, bà và chồng đã từng có một cuộc sống ổn định, tiền tài và danh vọng, nhan sắc không tồi, tiền bạc không thiếu. Khi đó hai người đã nhận nuôi Tiêu Chiến.

Êm ấm không bao lâu thì mọi thứ tan vỡ, như trước kia, cuộc sống ấy chỉ là một giấc mộng đẹp.

Phá sản.

Nợ nần.

Chồng chất lên nhau.

Người chồng tự tử ...

Thượng Đế cũng thật biết trêu ngươi bà, cho bà sống trong nhung lụa để rồi nhung lụa biến mất lộ ra một vũng bùn sình hôi thối rồi đẩy bà xuống đó chẳng thương tiếc. Mãi chẳng thể ngoi lên. Chồng không còn, và rồi giấc mộng qua đi để lại hiện thực duy nhất, Tiêu Chiến.

Và đương nhiên khi chẳng thể suy nghĩ được gì nữa, người phụ nữ đã từng tốt đẹp kia hóa điên và mọi tội lỗi, mọi sai lầm, mọi sự phỉ báng, mọi sự bất hạnh đều do một mình chàng trai kia gây nên.

Bây giờ anh đi học được, tất cả đều nhờ khoản trợ cấp từ trại trẻ và một chiếc học bổng hi hữu anh tự giành được.

Nếu không, ngay cả đi học cũng không thể.

Nên chung quy lại, cuộc đời mà, chẳng biết trước cái gì sẽ xảy ra với mình, sống vẫn cứ sống vậy đấy, chết thì là hết. Ranh giới giữa sụp đổ và gầy dựng luôn mong manh như một sợi chỉ, giữa sống và chết thì lại là một sợi chỉ nhúng nước, đứt hay không có lẽ do Thượng Đế quyết định vậy đi.

Tiếu Chiến đang giơ tay lên che mặt.

Mấy tia nắng gắt gỏng như muốn đậu lên gương mặt anh nương nhờ một lúc thì phải, chói thật đấy.

Có vẻ như không có nơi nào để trốn tránh khỏi nó. Cả con đường không có lấy một bóng cây.

Trường học còn khá xa nhỉ? Nếu đã không thể ẩn mình vậy thì phải chịu đựng thôi. Nếu đã không thể trốn chạy đành phải đối mặt vậy.

Anh lại bước đi trong cái nắng chói chang của mùa hạ.

Rát da rát thịt

Nhưng còn có cách nào khác? Được đi học đối với anh là một sự may mắn mà Thượng Đế bỏ sót cho cuộc đời anh, đi học là cách mà anh tạm trốn chạy khỏi sự bí bách của căn nhà tồi tàn kia và cũng là khoảng trời riêng duy nhất của Tiêu Chiến.

Mặc dù anh không có bạn bè

Ưu ái từ thầy cô ít ỏi, không đáng kể

Vì sao?

Đơn giản thôi, anh mồ côi.

Và người nhận nuôi anh bị điên.

Anh trong mắt người đời chính là một thứ con hoang, một con mèo đen xui xẻo. Thứ dị hợm gớm ghiếc phá bỏ mọi hạnh phúc của con người ta, đem đến bất hạnh cho ai để mắt đến, cho ai xui xẻo lỡ nhìn trúng anh.

Ngưởi ta bảo anh, đẹp mã nhưng bất hạnh.

Lý do anh muốn đi học cũng như bao người, anh có ước vọng của bản thân mình và trong suy nghĩ của anh mọi thứ xung quanh mình đều là không khí cả mà thôi. Anh lựa chọn hít thở bầu không khí ấy cũng có nghĩa một ngày nào đó, anh cũng có thể lựa chọn một bầu không khí khác. Bây giờ ngột ngạt chút thì đã sao? Thứ anh quan tâm là sau này.

Nhưng anh nào có biết, trên con đường phủ tấm lụa vàng chói mà bản thân hàng ngày đi qua ấy thực chất luôn luôn có một con ngõ nhỏ. Dù cho tầm lụa kia có cố gắng len lỏi đến thế nào, dù cho cả Bắc Kinh bị thiêu rụi bằng tấm lụa đào mỏng manh ấy, con ngõ nhỏ kia sẽ chẳng bao giờ có ánh sáng, dù chỉ một chút le lói...

你也許也喜歡

Cha Chồng Tổng Tài Dụ Dỗ Con Dâu

Truyện có yếu tố 18+, bố chồng và con dâu có nhiều tình tiết ướt át, truyện có thể không phù hợp với văn hóa của một số người, truyện có thể có nhiều yếu tố không phù hợp. Bên dưới quần bơi cũng bị tuột ra quá nửa mông đằng trước cũng lệch hết để lộ ra hoa huyệt đỏ mọng vì vừa bị chà qua, Tiêu Dao ở dưới nước kéo trước lộ sau, càng kéo càng lộ, cô lóng ngóng làm tuột luôn cả dây quần, bây giờ không biết mặc lại bằng cách nào, hai bầu ngực nhấp nhô phập phồng trong nước làm Tiêu Dao không biết dấu vào đâu, Dương Sơ Tiêu thấy vậy liền đẩy người cô, lật úp cô lại một tay đỡ trước ngực, một tay đỡ eo cô ông chầm chậm nói: "Tập chung vào việc học bơi trước, cha sẽ nhắm mắt lại, con cũng đừng để chuyện này trong lòng, nào giờ làm theo lời cha nói, đạp chân, quạt tay..." Tiêu Dao cô phớt lờ cảm các là lùng này, con dâu đang trần truồng trước mặt cha chồng, cô thấy thật xấu hổ, mà cảm giác bây giờ khiến tâm trí cô mơ hồ trống rỗng. Ngực cô đang nằm trong tay cha chồng, bàn tay không biết do vô tình hay cố ý mà đôi lúc giữa các ngón tay ông kẹp chặt đầu nhũ hoa của cô và siết chặt, bàn tay của cha chồng đỡ eo cô lại dần dời xuống hoa huyệt, thỉnh thoảng một ngón tay như vô tình chui vào trong huyệt nhỏ, móc móc cọ cọ vài cái rồi lại rút ra, động tác bơi của cô khiến ngón tay của cha chồng như thụt ra thụt vào vậy, cô xấu hổ vô cùng khi cảm nhận bên dưới của mình chảy ra thật nhiều dâm thủy, cô thật hi vọng cha chồng sẽ không phát hiện ra điều gì bất thường từ cơ thể của cô.

dung_thanh · LGBT+
分數不夠
11 Chs

MÀU CÂM

*Chú ý: Thể loại 18+ *Lời Cân Nhắc: Màu Câm là một tiểu thuyết boylove mang đậm yếu tố tâm lý và tình cảm, lấy bối cảnh gai góc và u tối, xoay quanh tình yêu giữa hai con người cô độc trong một xã hội đầy định kiến và bạo lực. Câu chuyện chứa những tình tiết nhạy cảm như bạo lực thể xác, áp lực tâm lý, tổn thương tinh thần và các nội dung trưởng thành liên quan đến tình dục mang tính cưỡng ép,... Không phù hợp với độc giả nhỏ tuổi hoặc dễ bị tác động mạnh. Hãy cân nhắc kỹ trước khi đọc và đón nhận câu chuyện với sự thấu cảm và cởi mở. ***Cảm ơn*** *Giới thiệu: "Màu Câm" — Một tình yêu lặng im nhưng sâu sắc giữa hai tâm hồn cô độc tại một khu tự trị đầy bất trắc. Một thợ sửa xe tự lập, sống cùng người bạn xã hội trong thế giới xô bồ, mang phong thái ngang tàng của kẻ từng trải. Một chàng trai khiếm thính và câm, mồ côi từ nhỏ, giao tiếp bằng ngôn ngữ ký hiệu nhưng sở hữu trái tim ấm áp và khao khát yêu thương. Họ gặp nhau trong một tình huống bất ngờ, dần thấu hiểu và bù đắp những khoảng trống trong cuộc đời nhau. Nhưng giữa khu tự trị đầy rẫy hiểm nguy và định kiến, tình yêu ấy luôn đứng trước bờ vực. Những cuộc ẩu đả, định kiến xã hội và hiểm họa bất ngờ khiến hạnh phúc trở nên mong manh hơn bao giờ hết. Liệu tình yêu không lời có đủ sức vượt qua tất cả? Hay cuối cùng cũng sẽ bị chôn vùi trong lặng im?

Difadiao · LGBT+
分數不夠
2 Chs

Khoa Kỹ Thuật Thần Kinh

Thụ là Freshy khoa Kỹ thuật, thuộc mã số thần thánh, có đàn chị cùng mã số là hoa khôi khoa. Tưởng rằng cuộc đời sẽ tươi đẹp thì ai ngờ đâu thụ phải làm admin cho page cute boy của khoa và buộc đăng hình của công dù đây là điều cấm kỵ!! Công là bác cùng mã số (đàn anh năm 3). Hai người có tên đọc giống nhau (dù khác cách viết). Tên của thụ là Anon, nghĩa là người không có nợ...Tên của công là Anol, nghĩa là thần lửa...1 Công tán theo kiểu chọc tức, giả vờ không thèm quan tâm. Thực chất đàn anh này thích em nó mất rồi. Không phải kiểu thích ngay lập tức mà từ từ phát triển. Khi đã chắc chắn mới bắt đầu tán kiểu mơ hồ, gạt hết tất cả những ai tiếp cận em nó. Công dụ dỗ thụ bằng cách block mạng xã hội (Line, Face) nhưng vứt chìa khoá phòng cho. Thụ có chuyện gì cứ đến phòng mà kiếm.13 Công chăm sóc thụ chu đáo từ chuyện học hành cho đến sức khoẻ. Em thi thì anh đưa tài liệu cho, em bệnh thì anh đem thuốc qua, em bị đánh thì anh trả thù thay. Giữ kỹ số một. Em đăng hình bản thân trên page, anh tức tốc bắt xoá hình ngay, bảo rằng người này không phải của công chúng mà là của tôi. Anh đâu biết rằng em chính là admin. Đến lúc bị lộ tẩy thì đổ cho bạn trêu. Muốn rủ em đi xem phim hai mình thì chê em nhai bắp rang ồn ào, nếu muốn ăn thoả thích thì lần sau phải đi xem phim riêng với anh. Lừa bạn đi làm báo cáo để đưa em đi xem phim, đến lúc bị bắt quả tang thì tỏ vẻ Tsundere. Nhưng mà cái ghế tình nhân đó không qua mặt bạn được đâu nha. Truyện không có drama về gia đình. Hai ông bố lúc nào cũng thích vun vén cho hai cậu con trai. NC đỉnh vì công tự nhận mình bạo, bạo từ trên giường cho đến thảm chùi chân!! Vì là lần đầu nên em chịu không nổi, xin dừng vì sắp ngất đến nơi. Thế là anh bèn nhét cây hít mũi vào mũi em. Là NC vừa bạo vừa cười ra nước mắt. Buồn cười đoạn anh tỏ tình với em, ai ngờ em mắc ỉa nên chạy đi trước. Nhóm bạn cũng tấu hài. Anh thoa thuốc cho em trong nhà vệ sinh sau khi mần nhau xong. Đám bạn nghe thấy tiếng rù rì tưởng rằng công-thụ làm gì đó trong nhà vệ sinh, quên cả tè mau chóng chạy đi loan tin cho tất cả bạn bè biết công-thụ làm nhau trong nhà vệ sinh. Dưới đây là trích đoạn bôi thuốc đại cáo thiên hạ :))) "Quay ra sau." Tôi ra lệnh. "Anh đừng lớn tiếng chứ." "Không có ai ở đây đâu. Mau lên. Muốn chịu đau hay sao?" "Hức hức. Anh nhẹ nhẹ nhé." "Ư." Thằng Arm đứng dạng chân, mặt quay vào tường. Tôi bóp gel màu trắng ra tay, sau đó thoa nhẹ lên cửa sau sưng đỏ. Nhưng dù có nhẹ đến đâu cũng khiến đối phương bật ra những tiếng run rẩy không ngừng. "Đau không?" "Đau. Anh...đừng vào sâu." "Đừng nhõng nhẽo. Sắp xong rồi."5 Cái "sắp" này đúng lâu luôn. Đợi đến khi bôi thuốc xong, mặc xong quần cho em nó, tao đây cũng đầu bù tóc rối, suýt nữa ngất thay thằng Arm. Lo liệu xong tất cả mọi thứ, tôi đỡ đối phương ra khỏi nhà vệ sinh. Méo xệch cả chồng lẫn vợ. Tiêu luôn cuộc đời đẹp trai hơn cả nam khôi. Tiêu luôn cái sự ngầu lòi đã gầy dựng... FYI: Sarawat được lấy hình mẫu từ Arc và Arm có tính cách giống với Tine. Bạn nào thích thể loại như Vì ta là một đôi có thể đọc nhé. Bộ này hài lắm :)))

MARIA22 · LGBT+
分數不夠
13 Chs