Đến tối lúc chuẩn bị ngủ.
Lục Minh quấn khăn tắm quanh hông bước ra khỏi toilet, giơ tay lau mái tóc hẵng còn ẩm ướt của mình.
Nhìn thấy Cảnh Y Nhân ngồi trên giường liên tục chơi điện tử trên ipad, anh vứt khăn mặt sang một bên, đi đến cạnh cô ngồi xuống, vươn dài cánh tay ra kéo Cảnh Y Nhân vào lòng, thuận thế chui vào ổ chăn.
Anh gác cằm lên vai Cảnh Y Nhân, ngực dán sát vào lưng cô, xem cô chơi điện tử.
"Đừng chơi nữa, đi ngủ sớm thôi."
"Vâng, em chỉ chơi nốt ván cuối này thôi!" Cảnh Y Nhân chơi cực kỳ nghiêm túc.
Cô dịch người ra sau, tìm một tư thế thoải mái nhất dựa vào Lục Minh.
Hai bàn tay to lớn đang ôm cô của anh không chịu an phận, chậm rãi chạy lung tung khắp người cô.
Anh hít hà sau tai cô, ngửi mùi hương trên mái tóc cô.
"Nếu em mà không đi ngủ thì anh sẽ phạt em đấy." Lục Minh cười nhẹ uy hiếp.
Cảnh Y Nhân rụt cổ tiếp tục chơi, ngón tay nhỏ bé bấm lên màn hình nhanh thoăn thoắt.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者