Cảnh Y Nhân nghĩ tới nghĩ lui, không hiểu sao liền nhớ lại năm mười hai tuổi, hoàng đế cữu cữu cũng hỏi cô vấn đề giống như vậy.
Ngày đó, cô cùng hoàng đế cữu cữu mới vừa đánh xong ván cờ, ngồi trên long sạp ăn điểm tâm.
Cữu cữu ở bên cạnh đột nhiên mở miệng hỏi cô: "Chỉ còn ba năm nữa là tiểu công chúa của chúng ta được làm lễ trưởng thành rồi, có yêu cầu nào hay là muốn làm gì đó không?"
Lúc ấy, phản ứng đầu tiên của cô là nhìn về phía hoàng đế cữu cữu cười gian: "Được làm lễ trưởng thành có phải sẽ trở thành phụ nữ, rồi sẽ được xuất giá không ạ?"
Con ngươi hoàng đế cữu cữu khẽ co rút lại, đáy mắt xẹt qua một tia ưu tư không rõ ràng, sau đó hắn cười nhẹ gật đầu.
"Không thể chờ được nữa, muốn xuất giá rồi sao?"
Cảnh Y Nhân bỏ điểm tâm trong tay xuống, hưng phấn gật đầu thật mạnh, ngồi trên đùi hắn khua tay múa chân.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者