Trong thành Yên Kinh, Nam Cung Dục cảm nhận được cơn địa chấn, chợt quay đầu nhìn về phía núi Thương.
Cơn đau từ trái tim dội lên lồng ngực, khiến hắn gần như không thở nổi. Đó là Khê Nhi đang khóc. Sự đau đớn và tuyệt vọng như giằng xé tim gan của Khê Nhi làm hắn cũng cảm thấy đau đớn và tuyệt vọng như chính bản thân phải trải qua.
Khê Nhi! Vào lúc nàng cần mình nhất, sao hắn có thể không ở bên cạnh nàng được?
Nam Cung Dục còn không buồn liếc mắt nhìn Hắc Xà đã chết và Lâu Vân Hải thương tích đầy mình một cái, hắn xoay người bay nhanh về phía núi Thương!
Lâu Vân Hải há miệng thở dốc, nhìn bóng lưng Nam Cung Dục rời đi. Ánh mắt lão ta đong đầy vẻ khiếp sợ cùng bao nhiêu cảm xúc khác không thể gọi tên. Nhớ tới cơn địa chấn đáng sợ vừa rồi, Lâu Vân Hải không ngăn cản hành động của Nam Cung Dục mà nhanh chóng đi theo hắn.
***
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com