webnovel

Xin chào thiếu tướng đại nhân

Cố Niệm Chi là một cô bé mồ côi, bố mẹ đã mất trong một tai nạn bí ẩn. Cô được quân đội giao cho Hoắc Thiệu Hằng - Thiếu tướng đứng đầu cục tác chiến đặc biệt và quân khu sáu chăm sóc. Cố Niệm Chi mới mười bảy tuổi đã tốt nghiệp đại học, muốn thi nghiên cứu sinh khoa Luật Đại học B do Giáo sư Hà Chi Sơ hướng dẫn. Do đố kị tài năng và nhan sắc của Cố Niệm Chi mà Phùng Nghi Hỷ đã dụ cô đến tiệc sinh nhật mình, hạ thuốc kích dục nhằm làm cô nhục nhã, không đến kịp kì thi tuyển nghiên cứu sinh. Hoắc Thiệu Hằng vì muốn cứu cô nên hai người đã có “tình một đêm” nhưng Cố Niệm Chi không hề hay biết. Là Thiếu tướng, sóng to gió lớn gì mà anh chưa từng thấy qua nhưng không ngờ lại thua trong tay của cô nhóc mình nuôi nấng sáu năm trời, chậm rãi mà rơi vào tâm của cô. Sau sự việc đó, Hoắc Thiệu Hằng luôn tìm cách tránh mặt, thờ ơ với Cố Niệm Chi. Trước sự chăm sóc ân cần, chu đáo của Mai Hạ Văn - lớp trưởng lớp đại học, Cố Niệm Chi đã đồng ý làm bạn gái cậu ta. Liệu Cố Niệm Chi có nhận ra tình cảm thực sự của mình với “chú Hoắc” - người cô luôn tôn kính, ỷ lại và có dũng cảm theo đuổi tình yêu đích thực của cuộc đời mình?

Han Wuji · Thành thị
Không đủ số lượng người đọc
765 Chs

Chương 391: Em là cô gái nhỏ của anh (2)

Biên tập viên: Nguyetmai

Giọng nói của Hoắc Thiệu Hằng cực kì trầm thấp, vừa mang theo một sức quyến rũ khó nói thành lời, vừa dễ nghe đến nỗi không có cách nào miêu tả nổi.

Cố Niệm Chi nghe xong bỗng thấy lồng ngực hơi thắt lại, sau đó dòng máu đột nhiên trào ra từ trong tim, tựa như gặp được lỗ hổng, thoáng chốc đã chảy xuôi tràn ra khắp cơ thể.

Mặt cô bỗng chốc đỏ bừng lên, khiến cho khóe mắt đuôi mắt xinh đẹp của cô cũng tựa như nhuộm chút son hồng nhàn nhạt. Từng ánh mắt vô thức mang theo sự gợi cảm mê hoặc tự nhiên, dệt thành một tấm lưới dày đặc, khiến cho Hoắc Thiệu Hằng bị sa vào mà không thoát ra được.

Ánh mắt của Hoắc Thiệu Hằng dần dần sâu hơn. Anh từ từ cúi đầu xuống, đưa tay phải ra, khẽ nâng cằm Cố Niệm Chi rồi cúi xuống hôn lên môi cô.

Cố Niệm Chi hơi kiễng chân, dựa cả người vào trong lòng Hoắc Thiệu Hằng, mặc cho anh hôn mình.

Môi của cô rất mềm rất non, như phần giữa non mềm nhất trong nhụy hoa lê ngày xuân, bị anh thỏa sức mà hái xuống.

Chương bị khóa

Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com