Lục Minh cả kinh, thân thể đột nhiên khựng lại, vén rèm lên đang định đi vào thì "Soạt" một tiếng, mành bị kéo ra.
Cảnh Y Nhân bịt miệng nhỏ, khập khiễng đi đến trước mặt Lục Minh.
Thấy thế, Lục Minh sầm mặt lại: "Xảy ra chuyện gì?"
Cảnh Y Nhân chép chép miệng nhỏ oan ức, liếc nhìn bóng lưng bác sĩ còn ở bên trong bận thu dọn đồ đạc một chút, rồi thu tầm mắt về.
Cô tội nghiệp nhìn Lục Minh.
"Anh ta cầm một thứ thô thô dài dài chọc vào trong mông em, còn phun nước vào bên trong. Đau chết em rồi!"
"…" Sắc mặt Lục Minh đột nhiên trầm xuống, đen hơn cả Bao Công.
"…" Sau khi nghe Cảnh Y Nhân nói, bác sĩ sửng sốt đến mức vai run lên, sắc mặt trắng bệch, vội vàng xoay người, trong tay anh ta cầm đầu ống tiêm to đùng chứng minh sự trong sạch của mình.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com