webnovel

Vợ Boss là công chúa!!!

CÔNG CHÚA GIÁ ĐÁO! Cảnh Y Nhân, vị công chúa 14 tuổi văn võ song toàn của nước Lộc Nguyên, “bỗng một ngày đen trời” bị hoàng đế cữu cữu ban thuốc độc vì tội là yêu nữ họa quốc rồi xuyên không thành bà xã 19 tuổi của tổng giám đốc tập đoàn Lục thị. Đây là đâu? Đám độc phụ mặc đồ tang bắt cô uống thuốc này là định độc chết cô lần nữa sao? Cô là hoàng hoa khuê nữ, sao đột nhiên lại trở thành phụ nữ đã có chồng? Càng khó hiểu hơn là sao hoàng đế cữu cữu lại trở thành chồng cô thế này? Nơi kỳ lạ này có thật nhiều thứ mà cô không biết, đèn ngủ ở đây thổi không tắt, bị thương sẽ bị đưa vào “kỹ viện”, thêm cả chuyện “dì cả” đến thì cứ đến thôi, sao cô lại cần cái thứ “siêu thấm, siêu thoáng, siêu mềm mại” để làm gì? Một ngày đẹp trời, bà vợ mà Lục Minh - tổng giám đốc tập đoàn Lục thị anh chán ghét, đang muốn tìm cách ly dị cắt tay tự tử. Sau khi tỉnh lại, cô trở thành một người ngây ngốc không hiểu sự đời, gây cho anh biết bao phiền toái. Cô đang cố ý giả vờ ngu ngốc hay đã biến thành một người khác rồi? Để anh “lạnh lùng” quan sát đã.

Hoa Nhị Bảo · Thành thị
Không đủ số lượng người đọc
490 Chs

Chương 259. Muốn giả vờ tới khi nào?

Biên tập viên: Nguyetmai

Cánh cửa "kèn kẹt" mở ra.

Vị giám đốc bệnh viện tuổi trung niên đang cung kính nói chuyện với thủ trưởng đại nhân liền ngừng lại.

Theo bản năng mọi người đều nhìn ra cửa.

Giám đốc bệnh viện cao to nhưng hơi mập, quả đầu hói tròn vo, trên mắt đeo kính gọng vàng, mũi chim ưng, cằm có nọng, mặc một bộ âu phục màu xanh sẫm, nhìn trông như con rùa vàng ba vạch.

Khi nhìn thấy Cảnh Y Nhân, mặt ông ta dài ra như quả mướp.

Lục Minh vốn đang lạnh mặt, lúc thấy Cảnh Y Nhân xuất hiện ở đây, trong mắt anh thoáng xẹt qua một tia khiếp sợ, nhưng chớp mắt đã không thấy đâu nữa. Chỉ có thủ trưởng đại nhân vừa nhìn thấy Cảnh Y Nhân liền cười ha hả rồi vỗ vỗ chỗ trống trên ghế sa lông ngay cạnh mình.

"Con bé Y Nhân này, con cũng đến thăm Phương Hoa hả?"

Cảnh Y Nhân ôm bó hoa cúc trắng cười với thủ trưởng đại nhân, ngoan ngoãn như một đứa trẻ mà gật gật đầu, thẹn thùng nói "Dạ" một tiếng rồi đi về phía ông.

Chương bị khóa

Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com