webnovel

Thiên Mệnh Phù Du

Tác giả: ThienThietChiNhan2
LGBT+
Đang thực hiện · 52.4K Lượt xem
  • 51 ch
    Nội dung
  • số lượng người đọc
  • NO.200+
    HỖ TRỢ
Tóm tắt

"Sư tôn, người mau tỉnh lại đi!!" Minh Tâm vừa gào thét vừa lung lay người hắn ôm trong lòng, "Ta biết lỗi rồi, người mau tỉnh lại đi!!" Những giọt nước mắt rơi xuống má y, những người xung quanh cũng đau lòng lên, Minh Tâm gào thét,"Sư tôn... sư tôn!!!"

Chapter 1Chương 1: Thiếu niên bạch y.

Những năm tháng mùa đông nhanh chóng trôi qua đi, xuân đến.

Trên bầu trời xanh cao và rộng, những cánh én chao qua liệng lại, báo hiệu một mùa xuân đã về rồi. Theo bước chân của mùa xuân, vạt cỏ ven đường. Trên những cành cây trơ trọi của mùa đông, biết bao chồi non xanh mướt. Và trên những bụi cây xanh suốt mùa đông, thì nay lại chào đón thêm những chiếc lá mới, đã xanh nay lại càng thêm xanh.

Đương Khải Dương từng bước đi vào rừng hoa anh đào. Từ một cây trụi lá mùa đông, hoa anh đào nở bung để làm đẹp đầu xuân, hoa nở rộ rực rỡ dưới ánh nắng xuân và một bức những cánh anh đào tung bay uốn lượn theo làn gió, đùa nghịch với khoảng không trước khi về nằm yên trên mặt đất.

Xa xa có tiếng đàn vang lên, tiếng đàn nghe rất dễ chịu, nó khiến người ta xóa bỏ khỏi phiền muộn. Đương Khải Dương đi sâu vào trong, đi cần gần tiếng đàn càng lúc càng lớn. Phía trước có một cái đình, mái cong bốn góc, cực kỳ tinh nhã.

Trong đình có bóng người, người trong đình ngồi quay lưng về phía Đương Khải Dương, bởi vậy không thể thấy được dung mạo. Nhưng hắn nhìn dáng lưng thẳng tắp của người kia, từng ngón tay của y gảy lướt trên hàng dây xen kẽ các câu nhạc, tôn lên vẻ trắng nõn như ngọc của bàn tay kia.

Tiếng đàn ngừng lại, sau đó là một giọng nói vang lên:"Ngươi đến đây để làm gì, Khải Dương!"

Đương Khải Dương chẳng ngạc nhiên, hắn ung dung bước vào trong đình, ngồi xuống trước mặt y nói:"Lần nào cũng bị ngươi phát hiện hết, Phong Minh!"

Trước mặt hắn, người nọ tuấn mi tu mục, mảnh mai môi mỏng, dung mạo tuấn tú, y có đôi mắt song đồng tiễn thủy, tuyết phu hoa mạo không gì sánh bằng.

Thiết Phong Minh không nóng không lạnh nói:" Tìm ta có việc gì?"

Đương Khải Dương buồn rầu nói:" Tất nhiên là có việc rồi! Ngươi hỏi kì vậy!"

Thiết Phong Minh lạnh lùng nói:"Việc gì?"

Đương Khải Dương:"Dù sao ngươi cũng là Thiên Hòa trưởng lão mà."

Không đợi Đương Khải Dương nói xong Thiết Phong Minh đáp:"Không cần đâu!"

Đương Khải Dương tỏ vẻ không bằng lòng cũng không ngạc nhiên,"Ta biết ngươi cũng đoán được ta định nói gì phải không? Phong Minh!"

Thiết Phong Minh bình tĩnh đáp:"Ngươi đến đây chỉ có chuyện này thôi sao?"

Đương Khải Dương vươn tay rót chén trà và nói:"Còn nữa!"

"Chuyện gì?"

Đương Khải Dương vào thẳng chủ đề bởi hắn biết y không muốn nghe, nói:"Mấy ngày nữa là đến ngày tuyển chọn đệ tử!"

Thiết Phong Minh mặt không đổi sắc đáp:"Ta biết."

Đương Khải Dương dở khóc dở cười,"Vì vậy ngươi cũng nên...!"

Đương Khải Dương chưa nói xong thì Thiết Phong Minh nói:"Không cần!!"

Đương Khải Dương đau khổ,"Sao vậy? Coi như ta cầu xin ngươi đấy!"

Thiết Phong Minh hết cách với hắn nói:"Tùy ngươi."

Đương Khải Dương vui vẻ,"Coi như ngươi đã đồng ý rồi! Ngày đó ta sẽ chọn cho ngươi một đệ tử!"

Thiết Phong Minh chỉ "ừm" một tiếng.

Đương Khải Dương đưa chén trà lên miệng vừa uống vừa nói:"Ngươi cứ như vậy sau này ai sẽ thích ngươi?"

Thiết Phong Minh không ngạc nhiên còn đáp lại hắn:"Ngươi cũng nên coi lại phép tắc của ngươi đi, ngươi là chưởng môn của một môn phái đấy! Cứ như trẻ con ba tuổi không ra hệ thống gì hết!"

Đương Khải Dương cố nuốt ngụm trà nói:" Ta đã như vậy rồi! Ngươi cũng hiểu mà. Dù sao ngươi và ta cũng là đồng môn mà!"

Thiết Phong Minh không thèm để ý,"Đó là chuyện của mấy năm trước rồi. Giờ ngươi là chưởng môn rồi."

Đương Khải Dương tán thành,"Đúng đúng đúng, ngươi cái gì cũng đúng hết!"

Thiết Phong Minh không muốn để ý hắn, y vươn tay rót chén trà, Đương Khải Dương nói:"Ngày mai ngươi nhớ đến đúng giờ đấy."

Thiết Phong Minh chỉ "ừm" một tiếng, dứt lời liền ngửa đầu uống cạn chén trà.

Đương Khải Dương buông chén trà hỏi y:"Mà ta không hiểu vì sao ngươi không tu luyện để phi thăng nữa, mà ở nơi này đành đàn uống trà chứ?"

Thiết Phong Minh chẳng ngạc nhiên đáp:" Vì nhân gian quá đẹp!!"

Đương Khải Dương hoài nghi nói:"Có thật là như vậy không!!"

Thiết Phong Minh nhìn sắc trời nói:"Ngươi cũng về đi, chứ không sẽ có người lật tung nơi này lên kiếm ngươi đấy!"

Đương Khải Dương dở khóc dở cười," Được được được, ta đi đây!"

Trước khi rời khỏi Đương Khải Dương cất tiếng:" Ta mong ngươi có đồ đệ để bớt đi cô đơn thôi!"

Thiết Phong Minh mỉm cười nói:"Cảm ơn ngươi, Khải Dương!"

Đương Khải Dương như thấy thần tiên hạ phàm, y cười rất đẹp khiến Đương Khải Dương không nói nên lời, Đương Khải Dương quay người bỏ đi.

Trên đường đi, Đương Khải Dương vẫn không quên nụ cười đó, nghĩ bụng, nếu ngươi có thể mỗi ngày đều như vậy thì ta cũng cam tâm tình nguyện chết vì ngươi, Phong Minh. Đã lâu rồi, ta chưa thấy ngươi cười, thật sự rất lâu.

*******

Giờ Tỵ ngày hôm sau.

Ngoài điện và trên quảng trường phía Đông có một tường người vây thành từng vòng, ai cũng sẵn sàng để tuyển chọn.

Đương Khải Dương trên ngồi trên ghế không biết đang nghĩ gì hay đang đợi một ai đó, xung quanh quảng trường ai cũng sốt ruột,"Khi nào mới bắt đầu chứ!"

Người bên cạnh hắn đáp:"Ngươi đừng sốt ruột sẽ sớm bắt đầu thôi!"

Thạch Quân không đợi được nữa liền hỏi:"Chưởng môn sư huynh chừng nào mới bắt đầu?"

Đương Khải Dương vỗ về Thạch Quân,"Đợi một chút nữa đi, y sẽ đến thôi!"

Bất chợt xuất hiện ánh sáng trắng chói mắt, người nọ mặc một bạch y, thong thả mở hai mắt đang khép hờ ra, Đương Khải Dương và Thạch Quân không ngạc nhiên với màn xuất hiện đó, Đương Khải Dương nói:"Cuối cùng y cũng đến."

Bạn cũng có thể thích

BÍ MẬT LONG BÀO

Lưu ý: truyện chỉ mang tính chất giải trí, người viết không có ý bẻ cong hoặc xuyên tạc lịch sử. Một bức tranh cổ vô danh xuất hiện, mở ra cánh cửa dẫn đến những bí ẩn bị chôn vùi hàng thế kỷ. Bên dưới những nét vẽ nhuốm màu thời gian là manh mối dẫn đến một lăng mộ thất truyền—nơi cất giữ bộ chiến bào huyền thoại có thể thay đổi lịch sử. Trần Vân Khê—chủ tiệm đồ cổ danh tiếng, một bậc thầy giám định với đôi mắt nhìn thấu quá khứ. Phan Linh Chi—nữ giáo sư khảo cổ học trẻ tuổi, kiêu hãnh và lạnh lùng, nhưng lại mang trong lòng những tổn thương chưa bao giờ nguôi ngoai. Bốn năm trước, họ từng là tất cả của nhau. Nhưng rồi Vân Khê lại buông tay. Giờ đây, định mệnh đưa họ gặp lại—không phải trong những tháng ngày êm đềm, mà giữa một cuộc tranh đoạt đầy hiểm nguy. Trên hành trình giải mã bức tranh, họ không chỉ đối đầu với những thế lực ngầm thao túng thị trường cổ vật, mà còn bước chân vào một thế giới ma mị, nơi những bí mật được khắc sâu trong đá và máu. Giữa yêu và hận, giữa thật và giả, giữa lòng người và quỷ kế—ai mới là kẻ nắm giữ bí mật cuối cùng?

GEM9891 · LGBT+
Không đủ số lượng người đọc
18 Chs

Anh à! Em muốn ăn anh (BL)

ĐỌC TRƯỚC KHI XEM: Đây là truyện mình tự viết vì đói thịt. Những truyện ngoài thị trường hơi nhẹ đô với mình nên quyết định tự viết. Có yếu tố Nam x Nam, từ ngữ thô tục, nhiều yếu tố làm tình phi logic, đừng áp đặt suy nghĩ bình thường khi đọc truyện này. Nhắc lại, đây là truyện mình viết để thoãn mãn trí tưởng tượng thôi. Xin mọi người hãy cư xử văn minh hòa ái, nếu không thích thì CLICK BACK, ĐỪNG XEM Thể loại: Cao H, thô tục, song tính, dâm đãng công/thụ, song tính, sản nhũ, có couple cũng có NP, thú X nhân, quái vật (chằn tinh, xúc tua) Couple chính: Julius (tiểu Tôn x Tô Đình), Hoppes x Jacque, hai cặp này là cường cường, nam tính 100% Nhân vật phụ: Pierre Hadot (thánh tử dâm đãng mang bầu con vua), Maurice Lockess (Cựu thánh tử, Mẹ đức vua), Rosseu, Claude (Những đại thần thối nát). Cảnh báo: Có yếu tố tiểu dầm khi làm tình, public sex (làm tình nơi công cộng), hãm hiếp, có nhiều loại quái vật sẽ làm tình với nhiều người, shota, hơi có yếu tố tôn giáo (giả tưởng). Tóm tắt: Nước Philos cần một người lãnh đạo mới, lãnh đạo hiện giờ của họ là một lão già dâm dật, hèn nhát gần đất xa trời. Thánh tử được chin là một tên ti tiện dâm đãm nên đại thần không thích, chỉ thích anh trai. Nhà của anh trai rất tốt, có phụ thân và cha nghiêm khắc nhưng rất thương yêu họ. Thánh tử không được thần sủng ái đi tìm cặc lớn để thõa mãn cơ thể dâm đãng. Những người liên quan muốn lợi dụng cơ chế nhà nước thối nát để bóc lộ dân chúng, đại thần sẽ cho phép chúng sao? Hahaha, con người ngu ngốc Đôi lời: Cốt truyện ít mà H thì nhiều (tầm 20/80). Nếu thích thì cho mình like và comt nhé. Cảm ơn trước. Social Media: Instagram: https://www.instagram.com/san_p_ly/ Twitter: https://twitter.com/san_phoi Wordpress: https://longhoquan.wordpress.com/

coralreef8912 · LGBT+
Không đủ số lượng người đọc
15 Chs
Mục lục
Âm lượng 1

số lượng người đọc

  • Đánh giá xếp hạng tổng thể
  • Chất lượng bài viết
  • Cập nhật độ ổn định
  • Phát triển câu chuyện
  • Thiết kế nhân vật
  • Bối cảnh thế giới
Các đánh giá
Ôi! Bạn sẽ là người đánh giá đầu tiên nếu bạn để lại đánh giá của bạn ngay bây giờ!

HỖ TRỢ