Gì cơ? Sảy thai?
Cô không thể tin nổi, hai mắt trợn tròn nhìn bác sĩ, cứ như lời nói của bác sĩ đều trở thành ngôn ngữ khó hiểu, không còn cảm giác chân thật. Bờ môi như cánh hoa khô của cô khẽ mấp máy, muốn nói gì đó, nhưng thuốc gây mê từ từ phát huy tác dụng, cô nhanh chóng rơi vào một vùng tăm tối.
Khi tỉnh lại, cô trông thấy trần nhà phòng bệnh trắng bệch, ống truyến nước trong suốt.
Bà Hạ nắm lấy tay cô ngồi bên cạnh giường bệnh, đáy mắt có quầng thâm lờ mờ.
Hạ Lăng gọi: "Mẹ." Giọng khàn đi, yếu đến nỗi gần như không thể nghe được.
Nhưng bà Hạ lại nghe được, mắt thấy cô tỉnh thì nở một nụ cười mệt mỏi và mừng rỡ: "Tiểu Lăng, con tỉnh rồi hả? Con không sao thật là tốt quá, mẹ gọi bác sĩ đến kiểm tra cho con."
Bà nói rồi muốn đưa tay nhấn chuông cấp cứu ở đầu giường.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com