Vết thương của Hạ Mặc Ngôn rất nặng, chiếc áo trắng bị máu tươi thấm ướt.
Nhưng vì sự an nguy của em gái, anh vẫn cố gắng cầm súng bắn tỉa, dùng tất cả ý chí nhắm chuẩn xác một con rắn bay giữa không trung, duy trì con đường sống trên cây cầu nhỏ.
Lệ Lôi đã bị rắn bay cắn hai nhát.
Loài rắn này có độc, mặc dù trước khi tới cứu người, anh đã biết Lệ Phong thích rắn độc nên cũng đã chuẩn bị biện pháp đề phòng như tiêm thuốc giải độc, nhưng chung quy vẫn bị ảnh hưởng, vết thương khiến hành động của anh trở nên vụng về. Anh khó khăn tiến lên trong sự yểm hộ của tiếng súng, vất vả lắm cuối cùng cũng đi đến chỗ sân thượng, tắt nút của sợi dây ròng rọc đi.
Sợi dây ròng rọc lập tức ngừng lại.
Hạ Lăng bị treo giữa không trung, cô dừng lại ở nơi chỉ còn cách cưa điện hơn chục centimet.
Nhưng cô vẫn đang ở trên một sân thượng bị cô lập khác.
"Tiểu Lăng, cố chịu đựng!" Lệ Lôi nói vọng ra với cô.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com