Bùi Tử Hành dùng khăn tao nhã lau miệng, đẩy chén đĩa ra, hắn ta đứng dậy dẫn cô lên tầng một lần nữa: "Tinh thần của em không tốt." Hắn ta nói với Hạ Lăng: "Ngủ một giấc, nghỉ ngơi một chút, buổi tối sẽ tốt hơn. Buổi tối em không thể ăn ít như vậy nữa, cơ thể sẽ không chịu nổi đâu."
"Tôi không muốn ngủ." Hạ Lăng nói. Cô không muốn nằm trên giường, giường khiến cô có cảm giác có thể bị Bùi Tử Hành khống chế bất cứ lúc nào, vừa nghĩ tới hắn ta nằm bên cạnh thôi cô đã cảm thấy sợ hãi không yên rồi.
Bùi Tử Hành nhìn dáng vẻ yếu ớt giống như gió thổi qua có thể bay mất của cô: "Anh gọi bác sĩ tới khám cho em nhé."
Cô vẫn lắc đầu.
"Cứ như vậy nữa em sẽ phải truyền nước đấy." Hắn ta nói.
"Tôi không thích truyền."
"Vậy thì em phải ngoan ngoãn nghỉ ngơi." Bùi Tử Hành cũng không muốn để cô tiêm, dù sao cái gì cũng kém đồ bổ: "Em lên giường ngủ một giấc thật ngon, nói cho anh biết buổi tối em muốn ăn gì? Anh dặn dì Chu chuẩn bị."
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com