Không ngờ lại đáng sợ như vậy.
Hạ Lăng bất giác cắn môi, lẳng lặng nghe anh ta nói tiếp.
Hạ Mặc Ngôn nói: "Lúc em hai, ba tuổi, người vợ của gia đình đó mang thai, ai ngờ lại sinh ra một đứa bé gái mắc bệnh tim bẩm sinh nghiêm trọng. Vì vậy, cái danh sao chổi của em đã bị chứng thực, kể cả Hạ Vũ, bé gái vừa nhìn đã biết là khó nuôi kia cũng bị vứt bỏ ở trước cửa ra vào của trại trẻ mồ côi."
Nói đến đây, anh ta từ tốn uống một hớp trà, bình thản nhìn cô: "Tiểu Lăng, những năm qua, em vẫn luôn coi Hạ Vũ là em ruột, nhưng thật ra không phải. Em là giọt máu cao quý nhất của dòng họ Hạ, là em gái ruột cùng cha cùng mẹ với Hạ Mặc Ngôn anh. Còn cô ta chỉ là con cháu của chi thứ, chẳng mấy liên quan về huyết thống mà thôi."
"Hạ Vũ vẫn chưa biết sao?" Hạ Lăng hỏi.
"Chưa." Hạ Mặc Ngôn thản nhiên đáp: "Người anh tìm là em, có liên quan gì tới cô ta đâu?"
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com