Hai mắt Trịnh Thần Hạo tỏa sáng, nhanh chóng quyết định: "Được, chúng ta hợp tác."
Vì vậy, hai người đi qua cầu độc mộc, cởi trói cho Hạ Vũ. Trịnh Thần Hạo học kiểu của Bạch Mộ Dung vừa rồi, ôm ngang Hạ Vũ lên, mà Dung Bình đi trước mở đường cho hai người, xua đuổi bầy cá sấu và giữ cho cầu độc mộc ổn định.
Ba người không gặp phải nguy hiểm gì, an toàn về tới bờ bên kia.
Đầu kia của hồ cá sấu, chỉ còn lại ba gốc cây phong, và một mình Hạ Lăng lẻ loi bị buộc trên thân cây.
Lúc này, sau khi kinh ngạc, trong lòng Hạ Lăng chỉ còn cảm giác vô cùng tức giận. Dung Bình, anh ta có ý gì? Không muốn hợp tác thì cứ nói thẳng, lúc thực hiện lại dùng cái trò này, đùa vui lắm hả?
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com