"Anh Tiểu Lôi!" Cố Lâm tức đến phát khóc, sao anh ấy có thể dung túng cô ả thối tha đó như vậy cơ chứ?!
Hạ Lăng cười tít: "Không nhiều đâu, gấp ba lần giá tiền của nghiên mực Đoan Khê là đủ rồi. Chắc là cô Cố vẫn trả nổi chút tiền lẻ này chứ nhỉ? À đúng rồi, tôi cần dùng tiền gấp, trong hôm nay là phải trả hết nhé. Bằng không thì tôi không thể làm gì khác hơn là gửi đoạn băng ghi hình này cho... ông cụ Cố rồi. Tôi thấy ông cụ Cố là người rất hiểu lý lẽ, tin rằng ông ấy nhất định sẽ bồi thường cho tôi."
"Nếu ông Cố không chịu bồi thường thì sao?" Lệ Lôi nhịn cười hùa theo cô.
"Vậy thì..." Hạ Lăng nghiêng đầu một cách đáng yêu: "Gửi đến mấy công ty truyền thông, toà án, hoặc là gửi thẳng cho ông Lệ xem, nhỉ? Kiểu gì chẳng có người đứng ra lấy lại công bằng cho em."
Mỗi nơi cô nói ra đều khiến Cố Lâm khiếp đảm.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com