Bọn họ chèo thuyền tới đình giữa hồ, thấy chỉ có một mình Hạ Lăng thì giật nảy mình: "Cậu Nam đâu rồi?"
Hạ Lăng không nói lời nào, cười lạnh nhìn bọn họ.
Chú Tư bị cô nhìn thì chột dạ, mạnh miệng hỏi: "Chú hỏi cháu cậu Nam đâu rồi?"
"Bị cháu đá xuống nước rồi." Cô thản nhiên trả lời.
Chú Tư sửng sốt, vừa ngạc nhiên vừa sợ hãi: "Cái gì? Cháu đá cậu Nam xuống nước? Vây bây giờ cậu ấy ở đâu? Đã được cứu lên chưa? Cậu… cậu ấy có biết bơi không?" Nói rồi, ông ta sải bước lên đình, phóng mắt nhìn mặt nước phẳng lặng, cố gắng tìm kiếm bóng dáng của Nam Sênh. Chú Tư tìm vài vòng không thấy, bèn gọi to lên: "Cậu Nam... Cậu Nam..."
Hạ Lăng ung dung tựa vào cây cột gỗ điêu khắc của đình: "Ồn quá."
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com