"Anh Lạc, cô thay đổi rồi..." Triệu Dực Hiên nói với vẻ vô cùng đau đớn.
Hạ Anh Lạc cười lạnh, không phải cô thay đổi, mà là anh ta chưa từng hiểu rõ cô mà thôi.
Khi đó cô đối tốt với anh ta đến mức nào, chỉ sợ những điểm yếu của mình lộ ra trước mắt anh ta, chỉ hận không thể phô tất cả những điểm tốt của mình với người đàn ông mình thích như tất cả các thiếu nữ đang rơi vào tình yêu cuồng nhiệt khác. Cô cười với anh ta, những câu lãng mạn bằng giọng điệu nhẹ nhàng nhất, không làm những chuyện không thục nữ trước mặt anh ta, càng không để lộ chút thô lỗ nào…
Có lẽ như vậy mới khiến anh ta sinh ra ảo giác?
"Triệu Dực Hiên, anh đang lưu luyến cái gì?" Hạ Anh Lạc cười tới xấu xa: "Sao nghe giọng anh có vẻ tiếc nuối vậy? Sau khi kết hôn với cô chiêu nhà họ Bùi thì phát hiện cô ta không bằng tôi à? Ha ha."
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com