Dáng vẻ kiêu ngạo của cô khiến người khác tức giận đến mức ứa gan.
Bùi Trấn Viễn tức đến nỗi giọng nói cũng run rẩy: "Nhìn dáng vẻ của cô xem! Đâu có chút phong độ nào của dâu trưởng chứ? Cút, cô cút ra ngoài cho tôi!" Ông ta lại nhìn bốn phía: "Mấy người chết hết cả rồi sao? Đuổi cô ta ra ngoài cho tôi!"
Hạ Lăng khẽ cười lạnh một tiếng, cúi đầu nghịch nghịch ngón tay của mình.
Bùi Tử Hành đứng ở bên cạnh cô. Có hắn ở đây, xem ai dám động tới cô? Quả nhiên, người nhà họ Bùi xung quanh không một ai dám động đến Hạ Lăng. Bất kể bọn họ có muốn thừa nhận hay không, cô vẫn là vợ của tộc trưởng, còn đang mang trong mình đứa con trai trưởng của hắn, làm gì có ai không sợ chết mà dám xông lên?
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com